Tần Trăn Trăn từ trong phòng tắm đi ra ngoài, buổi chiều trời vừa mưa một trận, trong không khí còn vương mùi tanh, cô đi tự do không có mục đích ở trong khu nhà ở, nhìn vài căn nhà bên trong còn đang sáng đèn.
"Trăn Trăn?"
Có người ở cách đó không xa gọi cô, cô nghiêng đầu nhìn, lại là Thẩm Hải Đường.
Có lẽ cô ấy vừa tập thể dục trở về, trên tay còn cầm dây nhảy, Tần Trăn Trăn đi tới cười nói:
"Thẩm lão sư."
Thẩm Hải Đường hờn dỗi nhìn cô:
"Đã nói với em hãy gọi là Hải Đường, Thẩm lão sư làm như chị già lắm."
Tần Trăn Trăn nghe vậy cúi đầu cười cười.
Thẩm Hải Đường nhìn phía sau lưng cô, hỏi:
"Như Vân đâu?"
Tần Trăn Trăn chỉ chỉ về phía nhà ở:
"Không có đi."
Thẩm Hải Đường gật đầu, cô dãn dãn cánh tay:
"Muốn chị đi dạo với em không?"
Tần Trăn Trăn nhìn cô:
"Có làm lỡ thời gian của Thẩm lão sư..."
"Hải Đường."
"Gọi Hải Đường là được."
Tần Trăn Trăn khẽ cười:
"Được, Hải Đường."
Thẩm Hải Đường mang dây trên tay đã quấn gọn bỏ vào trong túi, hai người chậm rãi bước đi, họ vừa đi vừa nghe thấy tiếng thét chói tai ở gần đó, có lẽ là nhóm người Phó Trừng đang chơi đùa.
Căn cứ quay chương trình rất lớn, khu vực vận động và khu giải trí khá xa nhau, dưới ánh trăng, hai bóng người chậm rãi đi bên nhau.
Đã rất lâu Tần Trăn Trăn mới có thể rảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hon-buon-ngu-hon-hon-duc-thuy/3559782/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.