Lâm Thành được nghỉ nửa tháng, hắn vốn là muốn mang Hạ Ngư đi đến biển nghỉ mát, không nghĩ tới cha hắn đột nhiên gọi điện nói mẹ hắn té ngã.
Mẹ hắn, Hứa phu nhân còn đang tại đầu bên kia nhẹ nhàng mười phần nói:” Không cần quay về, con nghỉ ngơi phải mang Hạ Ngư đi ra ngoài chơi, mẹ đã về nhà nghỉ ngơi rồi thật sự không có chuyện gì.” Cha hắn ở bên cạnh nhỏ giọng xen mồm: ” Đều ngã đến gãy xương còn nói không có việc gì.” Lâm Thành đỡ trán, ” Ngày mai con mang Tiểu Ngư trở lại.”
Lâm Thành cúp điện thoại, Hạ Ngư bên cạnh nhìn hắn, quan tâm hỏi: ” Là mẹ ngã bệnh sao?” Lâm Thành ôm lấy anh, ” Đúng a, chúng ta ngày mai phải về Z thị.”
Hạ Ngư gật đầu, lập tức tri kỷ hỏi: ” Có muốn mua cho mẹ chút đồ dinh dưỡng không?” Lâm Thành nở nụ cười, ” Mẹ tôi ghét uống mấy thứ thuốc bổ đó, ngài mai đi mua bó hoa hồng mang về, mẹ nhìn thấy sẽ rất cao hứng.”
Hạ Ngư bé ngoan gật đầu, Lâm Thành lại đùa anh, ” Vậy còn em, em có muốn hoa hồng không?” Lập tức làm bộ bỗng nhiên tỉnh ngộ: ” À, đúng rồi, tôi quên mất, chính em là tiểu hoa hồng của tôi rồi.”
Hạ Ngư vành tai hồng hồng, đẩy Lâm Thành ra đi vào phòng ngủ đóng cửa lại.
Lâm Thành sờ sờ mũi, dường như không biết xấu hổ đi vào theo, không lâu sau liền truyền đến âm thanh Hạ Ngư sống chết chống lại: ” Không muốn đùa, đau, không muốn cởi quần áo!”
Lâm Thành đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-hau-nhat-thuong/4617177/chuong-9.html