Một lát sau, cả hai cùng xuống nhà ra đến xe , một chiếc Mercedes-Maybach Exelero xa hoa được khởi động khi Tô Ni Hinh vừa đến.
Cô mở cửa bước lên xe nhưng lại ngồi ở ghế sau, Nghiêm Tác không nói gì chỉ nhìn qua gương chiếu hậu rồi cất bánh rời đi.
Trên đường, không một tiếng nói nào phát lên, chỉ có người lái phía trước cứ một lúc liền nhìn ra người ngồi phía sau. Ánh mắt như cất lời nói, nó đượm buồn.
Gần 30 phút thì đến tòa nhà nơi Tô Ni Hinh làm việc, không đợi Nghiêm Tác cô tự mình mở cửa bước ra rồi đi thẳng về cửa không ngoảnh đầu lại nhìn Nghiêm Tác.
Còn hắn?
Hắn cũng không cần sỉ diện trực tiếp theo cô đi vào, đến thang máy, lên tầng cao. Cô cũng quen với cách làm việc hiện tại của hắn, cũng đành chịu thôi!
Thang máy vừa mở ra, đã thấy Chu Tứ Quỳ đứng cách đó không xa. Thấy cô từ trong thang máy hắn vội vàng đến trước mặt cô, mỉm cười nhìn cô, miệng nói :
- Đến rồi sau, ông ấy cũng đến rồi, anh dẫn em đi.
Chu Tứ Quỳ bỏ qua sự tồn tại của Nghiêm Tác trực tiếp bước đến bên cạnh Tô Ni Hinh, đưa tay ra ý muốn bắt tay cô. Nhưng Nghiêm Tác đang giận dỗi kia đâu thể trơ mắt đứng nhìn hắn ta chạm vào tay Tô Ni Hinh.
- Muốn bắt tay sau, đây này!
Nghiêm Tác đưa tay vỗ vào lòng bàn tay của Chu Tứ Quỳ rồi đẩy tay hắn ta ra , vẻ mặt nghênh ngang.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-em-den-khi-ngung-tho/2891144/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.