Hôm nay là ngày nghỉ mà Tô Ni Hinh cũng dậy sớm ấy chứ, 8 giờ 30 là thấy cô mở mắt rồi chỉ là đến tận 9 giờ mới thấy cô bước vào nhà vệ sinh.
Vẫn còn chưa nghĩ được gì, Tô Ni Hinh cũng quên mất Nghiêm Tác đâu cho tới khi bước vào phòng bếp thấy thức ăn được chuẩn bị từ trước. Cô liền bước đến trước cửa phòng ngủ, gõ gõ mấy cái cho lịch sự.
Thấy bên trong không có động tĩnh gì liền mở cửa vào trong, chỉ là không thấy Nghiêm Tác ở trong phòng.
Cô cũng không lạ gì với cảnh này, ngáp một cái rồi trở lại bàn ăn , tay cũng không quên vớ lấy cái điện thoại đang sạc gần đó, là Nghiêm Tác sạc giúp cô.
Trên bàn cũng không thể nói là ít món, nhưng cũng không quá nhiều. Chỉ có bụng của Tô Ni Hinh to quá rồi, ăn chẳng chừa lại thứ gì, còn không chịu dọn dẹp. Nhìn dáo dát một hồi cô mới thấy bức thư của Nghiêm Tác để trên bàn.
'' Anh có chút công việc, sẽ về sớm, ngoan.''
Ngoan?
Hắn xem cô là trẻ con chắc, lại còn ngoan với chả ngoan. Cô liền mặc kệ, vò nát bức thư rồi vứt vào sọt rác. Tay nhanh lẹ gọi cho Tạ Vãn Dinh, dù sao hôm nay cũng là chủ nhật, gọi cho Tạ Vãn Dinh là đúng nhất.
- Em yêu, sách vali đi mua sắm nào.
- Đợi chút, qua liền.
- Yêu em .
Có đứa bạn thân là như vậy đấy, đi shopping phải lấy theo vali nếu không không đựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-em-den-khi-ngung-tho/2891086/chuong-35.html