Trên xe Nghiêm Tác bây giờ vẫn là vừa chăm chú lái xe vừa chăm nhìn Tô Ni Hinh. Trong xe cũng rất ồn, tiếng động cơ rất lớn, Nghiêm Tác lại biết điều nên không nói gì. Hắn biết nếu lỡ chọc giận Tô Ni Hinh bản thân liền sẽ trở thành người thừa thãi.
Bản thân Tô Ni Hinh vẫn là trầm lặng như vậy, không muốn nói nhiều với hắn. Bây giờ cô đang nghĩ, nếu sự thật người chuẩn bị được khám bệnh là hắn chứ không phải cô như vậy hắn có tức chết không chứ.
Không lên tiếng nhưng gương mặt Tô Ni Hinh lại càng hiện rõ ý cười chỉ vì suy nghĩ viễn vong vừa rồi. Những thứ đó đều lọt hết vào mắt xanh của người đàn ông thối bên cạnh,hắn như vậy lại vui gấp bội.
Vừa đến nơi Nghiêm Tác đã chủ động tháo dây an toàn cho cô, còn chạm khẽ ở bụng, nơi dây an toàn thắt qua. Hắn sợ Tô Ni Hinh sẽ khó chịu vì chật chội, sợ con hắn cũng sẽ không thích. Lúc trước lo toan nhiều thứ, bây giờ lại còn nhiều gấp đôi.
Tô Ni Hinh cũng chỉ liếc hắn một cái rồi bước xuống xe, mà con người của Nghiêm Tác đối với cô chính là trăm lo trăm nghĩ. Vừa đặt một chân xuống liền bị Nghiêm Tác nhanh chóng bế lên, đi thẳng vào trong.
Cô định mở lời nhưng lại thôi, dựa vào vai hắn, mặc kệ hắn muốn làm gì.
Chỉ là hắn chưa kịp vui được bao lâu, vừa vào phòng bệnh đã bị cô đẩy xuống giường còn bản thân lại ngồi trên ghế mặc kệ gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-em-den-khi-ngung-tho/2891071/chuong-41.html