Đi hay không đi.
Đây đúng là một vấn đề.
Theo tiếng bước chân xa dần, phòng để quần áo là nơi đầu tiên vang lên tiếng động sột soạt yếu ớt, cuối cùng Kỳ Hạ Cảnh thay đồ xong đi về phòng ngủ, để Lê Đông ở lại, giả vờ bận rộn trong phòng ăn.
Lê Đông rửa sạch bát đũa xong úp lên giá để hong khô, lau dọn bệ bếp một lượt, sau đó dường như thấy vậy vẫn còn chưa đủ, cô còn mang hết chai lọ đựng những loại gia vị mua về không dùng ra lau đi lau lại.
Để câu giờ, thậm chí cô còn muốn ra ngoài phòng khách chơi với Đồ Hộp, không ngờ chú chó gâu đần đã nằm trong ổ, ngủ ngáy khò khò.
Cửa phòng ngủ chỉ khép hờ, bên trong tối om.
Cô thực sự không đoán ra nổi anh sẽ nằm trên giường trong tư thế như thế nào để chờ cô. Lúc cô bối rối mở cửa ra, trong đầu cô nhanh chóng lướt qua đủ loại cảnh tượng.
Đầu ngón tay chần chừ đặt lên trên cánh cửa, rụt rè mở cửa vào phòng.
Ánh trăng trong trẻo chảy tràn vào phòng, những chấm sáng bạc dịu dàng phủ kín cả căn phòng.
Phòng ngủ được thiết kế giản đơn, chỉ có một chiếc giường, một chiếc bàn, còn lại là những khoảng trống thừa thãi, nếu như không phải có người đang nằm trên giường thì thậm chí nơi này không giống phòng có người ở.
Kỳ Hạ Cảnh đã ngủ say đang nằm nghiêng người trên giường, gối đầu lên cánh tay phải, hít thở sâu và đều đặn.
Hẳn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-dong/3511553/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.