Một giọng nam trầm thấp vang lên trên đầu cô là Kỳ Hạ Cảnh nhướng mày, lười biếng nói: “Ban đêm nhìn chằm chằm ngực người khác không phải là rất thô lỗ à?”
Vành tai cô nóng bừng, Lê Đông vội vàng ngoảnh mặt đi. Cô muốn mời người kia uống canh giải rượu nhưng khi ngước mắt lên nhìn đôi hoa đào sâu thẳm của người đàn ông, cô lại thấy rõ sự tổn thương và buồn bã chôn sâu trong đôi mắt anh.
Trong lòng vừa chua xót vừa ngứa ran, Lê Đông siết lòng bàn tay, nhìn thẳng vào mắt Kỳ Hạ Cảnh, cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh nói chuyện với anh: “Lúc nãy em bị giật mình thôi.”
Một mối quan hệ chỉ có ý nghĩa khi nó đến từ cả hai phía. Sẽ thật bất công cho anh nếu cô chỉ đứng đó và chờ Kỳ Hạ Cảnh bước về phía mình.
Đừng hèn nhát nữa. Lê Đông nhủ thầm, mày phải dũng cảm lên.
Vì thế, cô bước về phía trước, đến khi cách Kỳ Hạ Cảnh nửa bước thì dừng lại.
Trong căn phòng tối tăm, dưới đôi mắt đen có chút hốt hoảng của người đàn ông, Lê Đông ngẩng đầu, nhẹ nhàng kiễng chân lên, vôi vàng tặng cho Kỳ Hạ Cảnh một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước.
Khoảnh khắc đôi môi họ chạm vào nhau, nụ hôn bất ngờ kết thúc trước khi cả hai hưởng thụ bắt đầu nhưng đó là sự chủ động lớn nhất mà Lê Đông có thể thực hiện.
Sự phản kháng từ tiềm thức khiến tư thế hôn người ta của cô cứng đờ, lúng ta lúng túng nhưng đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-dong/3511174/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.