Chương trước
Chương sau
Mộng Thiên Nguyệt nghe xong trong lòng vô cùng phấn khích, Lâm Thần khàn giọng ho nhẹ một tiếng bắt đầu nói tiếp:" Nói thật, con đường Kiếm Trận Sư ta thật không rõ ràng, đi bước nào liền tính bước đó, chỉ cần sai là vạn kiếp bất phục, nhưng nàng đã quyết tâm như vậy thì cứ liều một phen đi. Trước khi trở thành kiếm trận sư thì kiếm tu cần tạo ra kiếm chủng cho bản thân, mà quá trình ngưng tụ kiếm chủng vô cùng gian nan và đầy rẫy nguy hiểm,tài liệu nói về nó cũng rất mơ hồ, sau nhiều lần suy nghĩ ta nghĩ ra một cách vừa rút ngắn giai đoạn vừa thuận lợi nhưng đồng nghĩa nguy hiểm gia tăng bội phần, thay vì tìm cách, ta biến nguyên đan của bản thân thành kiếm chủng để nuôi dưỡng kiếm, đem tinh thần kiếm đạo lạc ấn lên Nguyên Đan, để làm điều này yêu cầu Nguyên Đan phải là Thiên cấp tứ tinh trở lên, và hồn lực phải từ thất phẩm trở lên, ngoài ra cần phải tỷ mỉ từng chút một không được sơ xót, chỉ cần một lần sơ xót Nguyên Đan sẽ bị hủy ngay lập tức và toàn thân kinh mạch sẽ bị kiếm khí phản phệ mà làm cho đứt đoạn toàn bộ, nhẹ thì thành phế nhân toàn thân bại liệt, nặng thì hồn bay phách tán. Còn về tinh thần lạc ấn là kết hợp giữa hồn lực của bản thân cùng với sở ngộ về kiếm đạo, điều này cần ít phải ngưng tụ thành kiếm thế đỉnh phong mới đủ... Mà những điều kiện này, vừa khéo nàng vừa đủ thỏa mãn.!"

Mộng Thiên Nguyệt chuyên chú lắng nghe, nghiêm túc không dám bỏ xót dù chỉ một câu, tiếp đến Lâm Thần bắt đầu hướng dẫn nàng ngưng tụ lạc ấn kiếm đạo. Lúc này, Mộng Thiên Nguyệt ngồi xuống toàn thân buông nhẹ, chỉnh đốn lại tư tưởng tập trung tinh thần, rất nhanh dưới sự hướng dẫn của Lâm Thần, nàng không ngừng bắt các ấn thủ khác nhau, phía sau nàng xuất hiện một đạo kiếm ảnh màu trắng tinh khôi không tì vết không ngừng phát ra hào quang kiếm khí, đồng thời Bảo Liên Đăng cũng tự động xuất hiện trên đỉnh đầu nàng, Lâm Thần thấy vậy liền nói:" Lúc này, ngưng tụ kiếm ấn đi..."

Nghe vậy, nàng nhanh chóng hay tay biến hóa, dưới sự điều động của nàng hào quang kiếm khí bắt đầu tập trung tại một điểm, quá trình này không hề khó chỉ cần tập chung cao độ, Kiếm ấn hình thành cũng đại biểu cho kiếm đạo chi lộ của bản thân, lúc này hư ảnh kiếm quang phía sau Mộng Thiên Nguyệt do Kiếm Thế viên mãn của nàng ngưng tụ mà thành đang từ từ tập trung tại một điểm, Lâm Thân một bên quan sát vừa đánh giá, khẽ nhăn mặt một chút sau đó thất thố kinh ngạc không thôi:" Kiếm ảnh ngưng tụ lại là Vô Cấu Kiếm Ảnh, kiếm đạo chi ảnh một trong ba kiếm ảnh mạnh nhất, đã vậy trên Vô Cấu Kiếm ảnh còn mang theo hơi thở kì dị, nếu như mình đoán không lầm thì nó chính Luân Hồi chi lực, một trong năng lực tối cao của Vận Mệnh chi đạo."

Vận Mệnh Đại Đạo chính là một trong bốn đại đạo, thần bí nhất cũng khó khăn nhất, không ai định nghĩa rõ ràng về nó. Tứ đại đạo bao gồm Vận Mệnh, Thời Không, Sinh Tử và Nhân Quả. Mà Luân Hồi chi lực thuộc về Vận Mệnh Đaị Đạo, Lâm Thần không biết vì sao Mộng Thiên Nguyệt có thể cảm ngộ được Luân Hồi chi lực, nhưng hắn biết nhất định do Bảo Liên Đăng liên quan, quả nhiên giữa người với người cần phải so sánh, nói tới đây hắn có hơi ganh tị với nàng, nhưng nghỉ lại một chút xíu, hắn thân mang trọng sinh giả để quay về, bao nhiêu tri thức kiếp trước vẫn còn đó, lại thêm kim sắc quyển trục thần bí bên trong não hải không rõ lai lịch nhưng hắn biết một điều Kim sắc quyển trục so với Bảo Liên Đăng không hề so kém là bao ít nhất là ngang hàng chứ không kém cạnh, bởi có những thứ mà kim sắc quyển trục mang lại Bảo Liên Đăng thúc ngựa cũng không kịp.

Lúc này, Mộng Thiên Nguyệt cũng hoàn thành ngưng tụ kiếm ấn của bản thân, hư ảnh kiếm sau lưng nàng cũng hoàn toàn biến mất, nó ngưng tụ vào bên trong ấn kí của nàng, nó mang hình kiếm màng bạc trắng lấp lánh, nàng hớn hở nói:" Lâm Thần, ngươi xem ta thành công rồi..."

Lâm Thân hài lòng gật đầu dùng tay xoa nhẹ đầu nàng nói:" Nàng tuyệt lắm, từ giờ nàng có thể để lại ấn kí của bản thân, nó sẽ theo nàng suốt vĩnh viễn, tiến cùng tiến với nàng..."



Thiên Nguyệt nghe xong liền mĩm cười, Nguyệt Mị Ly trông thấy vậy cũng đi lên nói:" Chúc mừng thiếu phu nhân, đại công cáo thành!"

Chưa vui vẻ bao lâu thì Lâm Thần tạt một gáo nước lạnh, nói:" Còn vui quá sớm a, tiếp đến là đem Kiếm ấn khắc trên Nguyên Đan, quá trình này vô cùng nguy hiểm, phải thật cẩn thận ta cũng không có cách giúp nàng, tự thận vận động thôi, tuyệt đối không được xảy ra sơ xót! "

Mộng Thiên Nguyệt ngưng trọng gật đầu hiểu được tầm quan trọng và độ nguy hiểm của sự việc nàng không dám chậm trễ nhanh chóng ngồi xuống điềm tọa, hít thở sâu nhẹ nhàng, Lâm Thần nhìn nàng tỏ vẻ đau lòng nói:" Bây giờ dừng lại vẫn còn kịp đó! "

Mộng Thiên Nguyệt lắc đầu nhẹ mặt kiên định nói: "Tiếp tục đi, chuyện ta đã quyết tuyệt không thay đổi "

Lâm Thần thở dài sau đó tiến tới nàng hai ngón tay đặt trên trán nàng nói:" Bây giờ ta sẽ giúp nàng đưa kiếm ấn chạm khắc bước đầu tiên, sau đó nàng thuận thế mà đi tiếp, quá trình sẽ cùng đau đớn nhưng nàng cần phải giữ được sự thanh tĩnh tuyệt đối không được gục ngã, có Bảo Liên Đăng hổ trợ thần hồn nên phần còn lại phụ ý chí kiên định của nàng!"

Mộng Thiên Nguyệt mĩm cười gật đầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.