Mộng Thiên Nguyệt bắt đầu đem ấn kí tinh thần kiếm đạo bản thân dung nhập lên Nguyên Đan của bản thân, mới chạm vào nhau cơ thể nàng bắt đầu chở nên đau nhức, khẽ nhăn mặt nhưng nàng cắn răng chịu đựng từng chút một cơn đau một chút tăng, nàng cắn răng chịu đựng đến mức miệng nàng chảy máu nhưng nàng không hề thốt lên một tiếng, cố gắng chịu đựng. Bên ngoài, Lâm Thân không mắt rời khỏi nàng dù chỉ một giây, lòng hắn vô cùng đau xot nhưng vẫn giữ im lặng, bởi hắn hiểu " ngọc bất trác, bất thành khí" muốn thành kiệt tác thì viên ngọc phải trải qua trăm ngàn tôi luyện mài dũa các kiểu mới thành. Nguyệt Mị Ly bên cạnh thấy vẻ mặt đau đớn của Mộng Thiên Nguyệt không khỏi sợ hãi đồng thời thán phục sức chịu đựng của nàng. Độ một canh giờ trôi qua, ấn kí kiếm đạo đã được khắc họa được một phần pha, trên bề mặt Nguyên Đan đã hình thành hình thái một chuôi kiếm, bỗng lúc này ấn kí tinh thần kiếm đạo được thúc đẩy nhanh tốc độ khắc nhập, Lâm Thần bên ngoài kinh hãi nói: "Thiên Nguyệt, đừng làm ẩu..."
Thiên Nguyệt vì muốn nhanh chóng thoát khỏi sự dày dò này tăng tốc độ khắc nhập tinh thần kiếm đạo, nhưng cũng có nghĩa sẽ rất nguy hiểm, lúc này nàng đã không nhịn nỗi nữa bắt đầu gào thét đau đớn, khuôn mặt nỗi lên những đường gân máu, hai mắt dần trắng dã không thấy tròng đen, Lâm Thần thấy vậy liền dùng hồn lực truyền cho nàng thông qua bí thuật [Âm Dương Luyện Hồn Bí Thuật] khiến nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-don-dai-chua-te/2313849/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.