Tới hải đảo ba tháng, Bối Chỉ Ý vẫn luôn có cảm giác như đang nằm mơ.
Thư virus, hỏa hoạn, thế giới đáy biển, bờ cát ngắm sứa và cả cá mập, ở nơi đây năng lực công tác của cô được khẳng định, được người đàn ông mình thích theo đuổi, tính cách bảo thủ cùng những khuyết điểm không thể nói thành lời, trên hải đảo nhỏ này tựa hồ không còn là vấn đề.
Đảo này, như chốn bồng lai của cô.
Hòa An chẳng những cưng cô chiều cô mà còn tôn trọng cô, được trân trọng được yêu quý như món trân bảo, dù cho da mặt có mỏng đến chừng nào cũng dần dần được chiều ra tư thái yêu kiều mất rồi.
Đối với tư tưởng tiếp xúc thân mật cô bảo thủ thật, chỉ là vì cô không rõ tương lai thế nào, tương lai của cô và Hòa An, trước nay đều rất rõ ràng.
Cô nhốt mình trong nhà vệ sinh,trừng mắt nhìn cái bồn tắm lớn có thể chứa được hai người lớn, tự xây dựng tâm lý cho bản thân.
Cơm chiều họ vẫn dùng trên sân thượng, Hòa An khui một chai vang đỏ, cô uống chừng nửa chai, cảm thấy tình trạng bản thân hiện tại hẳn là có thể làm được chuyện xấu rồi.
Cô phải đi.
Yêu nhau một tháng cho đến nay, đây là nguy cơ lớn nhất mà họ sẽ đối mặt, cô phải về gặp ba mẹ, Hòa An phải đến nước Mỹ xoay vòng vốn cho khách sạn sinh thái.
Sau khi họ tách nhau ra đều phải gặp chuyện khó, không có thế giới nơi đáy biển, không còn bờ sát đầy sứa, cũng không còn đàn cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-dao-ke-tiep/1820500/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.