… Khi tôi mở mắt ra lần nữa, phát hiện mình đã ở trên lưng của một người nào đó rồi.
Gió ban đêm lạnh quá…
“…Anh là ai?” Tôi mơ mơ hồ hồ hỏi một tiếng, tác dụng của rượu làm cả cái đầu tôi bãi công rồi.
“Tiền bối của em, Khương Tải Hoán.” Giọng nói đó rất nhẹ.
“Thừa Tầm hả?” Mắt tôi dường như bị sưng lên rồi, nặng quá nặng quá, mở không nổi nữa.
“Anh không phải…”
“Thừa Tầm!” Tôi hét to lên, nước mắt cuối cùng đã không chịu nghe lời mà trào ra rồi.
“… Anh đã nói rồi, anh không phải Hàn Thừa Tầm, anh là Khương Tải Hoán!”
“… Hu hu hu hu… Thừa Tầm, cậu không biết tớ bây giờ muốn gặpcậu thế nào đâu! Cậu có biết không, từ sau khi cậu nói cậu muốn qua lạivới Thành Vũ Tuyết, tim của tớ đã tan nát rồi! Tại sao cậu lại đối xửthế với tớ? Tớ thích cậu đến như vậy, tại sao cậu còn qua lại với nhữngđứa con gái khác? Hu hu hu…” Vừa nghĩ đến chuyện này thôi, nước mắt tôilại như cơn đại hồng thủy ào ra dữ dội.
“… Thế sao? Em… em thích Hàn Thừa Tầm đến thế à?”
“Thừa Tầm, cậu mới biết hả? Tớ thích cậu bao nhiêu, đến bâygiờ cậu mới biết ư? Tớ vui quá, tớ cứ ảo tưởng rằng sẽ có một ngày đượccậu cõng thế này, tớ có thể trèo lên lưng cậu thế này, tớ thật rất vuirất vui đó, dù ngày mai có bắt tớ chết cũng chẳng sao…” Tôi ôm chặt lấyvai của “Thừa Tầm”, nói như kẻ mộng du.
“…”
“Nhưng mà… Hàn Thừa Tầm! Tại sao cậu lại qua lại với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-cai-nao-co-nang-xau-tinh/33530/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.