Ở căn hộ trên đó, Thế Kiệt đang ngồi trong phòng làm việc, nhìn thấy Yên Đình đi vào anh ngạc nhiên nhìn cô
"Sao em lại lên đây. Không phải vừa rồi nói cơ thể không khỏe muốn nghỉ ngơi sớm sao?"
Yên Đình bước lại gần anh, đôi mắt nheo lại đầy vẻ nghi ngờ
"Anh lại nghe lén em nói chuyện?"
Thế Kiệt cười cười thuận thế kéo con nhím nhỏ đang sắp sửa xù lông trước mặt đặt lên đùi mình, đôi tay dài vòng qua ôm lấy eo cô
"Không phải anh cố tình nghe lén, mà máy theo dõi ở đây mở 24/24, anh không muốn nghe cũng không được"
"Còn nữa, sau này không được nói chuyện với Huỳnh Đức Long ngọt ngào như thế, anh sẽ ghen đấy" Thế Kiệt vừa nói vừa tình cảm gác cằm mình lên vai cô.
"Em nói gì mà ngọt ngào chứ" Yên Đình phụng phịu đáp lại.
Vừa nói xong câu này cô liền nhận ra tư thế của hai người họ hiện giờ quá đỗi thân mật.
Cô ngượng ngùng đưa tay gỡ lấy hai cánh tay đang quấn chặt trên người mình
"Nhìn anh đã ổn không sao rồi, vậy em về đây"
Yên Đình vừa dứt lời, ở bên tai cô Thế Kiệt cất giọng trầm ấm như tiếng đàn Cello vô cùng quyến rũ
"Còn sớm mà, ở lại với anh thêm chút nữa đi"
"Nhớ em lắm!"
Khi Thế Kiệt nói ra câu này Yên Đình cảm nhận được vòng tay đặt trên eo cô đang siết chặt lại hơn. Tựa hồ như anh đang muốn mang tất cả tâm tư tình cảm của anh đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-nhung-loi-yeu/3304569/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.