Bên trong xe, nhìn thấy Yên Đình vẫn mãi im lặng, Hà Cảnh Quân quay sang cô nhẹ nhàng lên tiếng
"Em không sao đó chứ?"
Yên Đình cười cười quay lại nhìn anh
"Em thì có làm sao nào. Chỉ tại em đang suy nghĩ vài chuyện liên quan đến chuyên án lần này thôi"
Biết Yên Đình đang nói dối nhưng Cảnh Quân cũng không muốn bóc trần cô. Trong hai năm qua, anh đã không ít lần nhìn thấy cô mất hồn như thế này. Và anh cũng biết nguyên nhân đó là vì ai.
Có những lúc anh cảm thấy thật đố kỵ với Lâm Thế Kiệt. Tình cảm hơn hai mươi năm của anh, vậy mà không thể sánh bằng khoảng thời gian bốn năm ngắn ngủi của anh ta. Trong những lúc như thế, trong đầu anh lại thoáng qua suy nghĩ sẽ hủy hoại Đình Đình để cô mãi mãi chỉ thuộc về anh.
Nhưng anh biết một khi xảy ra chuyện đó thì anh và cô sẽ không thể nào trở lại như xưa được nữa. Và anh sẽ hoàn toàn tự tay đánh mất đi cơ hội của mình.
Cảnh Quân im lặng thật lâu, mãi cho đến khi chiếc xe dừng lại trước cửa chùa Vĩnh Nghiêm, anh mới đặt tay mình lên tay Yên Đình, bởi vì quá hồi hộp mà giọng anh lúc này cũng trở nên khàn khàn
"Đình Đình, kết thúc chuyên án lần này chúng ta đính hôn có được không em?"
Trước lời cầu hôn quá bất ngờ này, Yên Đình sửng sốt ngập ngừng nhìn anh.
"Cảnh Quân, anh thừa biết em..."
"Anh biết em chưa quên được anh ta. Nhưng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-nhung-loi-yeu/3304553/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.