" Hôm nay tao đi xe mày nhé ! "
Đỗ Duy Đức chưa nguôi giận, hậm hực nói với Phạm Nhật Hằng.
" Xin lỗi nhé ! Hôm nay tao bận rồi, mày thiếu gì đàn em. Chúc may mắn ! "
Cô ngồi vào xe rồi lái đến My Sun, bỏ mặc bạn của mình cùng chiếc xe đã bị phá. Đúng là bạn thân, thân ai nấy lo. Vào quán thì không thấy Mai Anh đâu, hỏi chủ quán thì biết Mai Anh đang đi giao hàng. Ngồi trong quán khoảng 15 phút sau, cô nhìn thấy hình bóng quen thuộc đi vào.
" Em ngồi đợi chị này giờ sao ? Xin lỗi vì hôm nay hơi nhiều đơn, để em đợi lâu rồi ! "
Mai Anh gỡ bỏ chiếc mũ bảo hiểm xuống, những giọt mồ hôi đã lấm tấm trên vầng trán cao mịn của cô. Phạm Nhật Hằng đưa Mai Anh cốc nước của mình, trong khi uống thì cô lấy khăn giấy tự bản thân lau đi mồ hôi trên trán giúp Mai Anh.
" Chị đã vất vả rồi ! "
Đang tình cảm thì chị chủ quán đi ra.
" Mai Anh ơi ! Trông quán cho chị đến tối nhé, chị có việc gấp ! "
" Vâng chị ! "
Mai Anh đồng ý ngay mặc dù biết những giờ sắp tới là giờ đông khách nhất. Chị chủ rời đi, Mai Anh đang gọi cho đồng nghiệp xem họ có đến giúp được không nhưng ai cũng chưa kết thúc công việc chính của họ. Phạm Nhật Hằng không nhịn nổi nữa, nhấc máy gọi cho một vài sinh viên năm nhất có nhu cầu làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-mot-tinh-yeu/3574324/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.