Tôi trở về phòng, thấy mèo mun vẫn còn đang nằm sấp trên giường mình, thì khẽ thở phào nhẹ nhõm, đã nói mà, mèo có đến chín cái mạng, làm sao có thể dễ chết như vậy.
Từ Bắc Sơn về, người có thay đổi lớn nhất chính là Triệu Tuệ. Mỗi ngày tôi đều cảm thấy cậu ấy trở nên gầy hơn một chút, nhất định là do bị Tôn Tiểu Lỵ kích thích trong khách sạn mà ra, dù sao thì khi bị nam sinh mà mình thích chê cười, ai mà chịu cho được, nhưng tốc độ của cậu ta cũng thật quá nhanh, khiến cho không ít người thèm thuồng, trộm hỏi bạn chung phòng của cậu ấy rằng có phải có phương pháp giảm béo bí mập nào không, đáp án nhận được lại là Triệu Tuệ chưa bao giờ tham gia các hoạt động thể dục thể thao, cũng không ăn kiêng, nhưng vẫn luôn gầy đi. Tất cả mọi người đều suy đoán là cậu ấy dùng thuốc giảm béo, mà nói đến thuốc men thì còn ai hứng thú nữa, thuốc thường có ba cái thành phần độc hại, ai biết được về sau sẽ để lại di chứng gì, nếu không bị ép vào tình cảnh như vậy thì mọi người không ai đều muốn mạo hiểm.
Mèo mun thực sự coi phòng của chúng tôi là cái ổ của nó, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi. Thường nó đi vào ban ngày, bên ngoài lúc ấy sẽ có nhiều học sinh, chắc là nó được bọn họ cho ăn, buổi tối thì về ngủ. Lần nào nó đến cũng nằm trên giường của tôi, Lý Nghi châm chọc nói mèo mun và tôi nhìn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-anh-noi-dau/3007796/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.