Edit: Dương 
*** 
Hai tuần lễ Đới Hiến không xuất hiện ở trước mặt của Đinh Tam Tam, sống chết không rõ. 
Cô thích cảm giác bận rộn, bởi vì loại cảm giác này giống như thuốc phiện [1] giảm đau, có thể tạm thời khiến cô quên đi anh ở bên ngoài làm cái gì, có gặp nguy hiểm hay không, còn có thể bình an trở về hay không. 
[1] Thuốc phiện: được chiết xuất từ các hạt trong vỏ mầm cây anh túc hay cây thẩu (tên khoa học là Papaver somniferum L., còn gọi là P. paeoniflorum thuộc họ Anh túc (Papaveraceae). (Thuốc phiện được biết đến như một loại thuốc giảm đau) 
Cô vừa mới chui vào bên trong thiên la địa võng mà anh bố trí, cho dù anh không ở bên người, cô cũng không thoát ra được. 
Loại cảm giác này rất tồi tệ, cô thực sự ghét bị kiểm soát. Vị vừa chua vừa ngọt trong tình yêu, càng đáng ghét hơn. 
... 
Nhoáng cái đến thứ bảy rồi, cô phải tham dự tiệc cưới của Đới Khả Dật. 
Ngày này, ngoại trừ cô dâu ai cũng không thể mặc màu trắng. Đinh Tam Tam rất hiểu quy củ, mặc một cái váy dài màu hồng nude, đi một đôi giày cao gót không quá cao. 
"Chị Tam Tam!" Khả Dật liếc mắt liền nhìn thấy cô, cười đưa tay ra. 
Đinh Tam Tam nhẹ nhàng ôm cô ấy, cười chúc phúc cho cô ấy. 
"Chị mang quà gì cho em vậy, thoạt nhìn rất nặng nha." Khả Dật nhìn thoáng qua người hỗ trợ vận chuyện ở bên cạnh, hỏi trực tiếp. 
"Chút tâm ý, hy vọng có thể thêm chút niềm vui cho cuộc sống tân hôn của hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-qua-vui-ve/1730223/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.