Tác giả: Trương Nhược Dư | Dịch: Hạ Chí
Tôi biết sẽ rất đau khổ. Nhưng khi Trình Tuyển nhìn thấy tôi lại đi lướt qua như người xa lạ, trái tim tôi vẫn quặn đau.
Tôi hít sâu, trở về bàn làm việc, suốt buổi không bắt chuyện với anh.
Một tuần sau khi tôi và Trình Tuyển đi làm lại, tin đồn thất thiệt tràn ngập khắp công ty. Tôi làm như không nghe thấy.
Sau khi khôi phục ký ức, tôi như đã sống hai đời. Những lời đồn thổi ấy chỉ như gió thoảng mây bay, không thể làm dao động lòng tôi.
Tôi chỉ bận tâm một mình Trình Tuyển.
Tôi chẳng thiết tha gì nữa, chỉ muốn ngày ngày được nhìn thấy anh.
Trình Tuyển đã qua đời mà vẫn được thấy anh như vậy là đạt được ước vọng quá đỗi xa vời.
Tôi vô cùng mãn nguyện.
*
Một tuần sau, tan làm, tôi bị Trình Tuyển chặn ở công ty.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trùng Sinh Để Gặp Người
2. Nghiệt Duyên: Cô Dâu Nuôi Từ Bé!
3. Chú Nhỏ
4. Con Gái Cũng Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ
=====================================
Dạo này tâm trạng tôi cực kỳ tệ, tôi không thích ồn ào nên thường đợi đồng nghiệp về hết mới tan làm.
Ai mà ngờ lại bị Trình Tuyển chặn đường.
Cầu thang chật hẹp, anh chặn hết lối đi của tôi, giọng anh lạnh lùng, không hề thân thiện: "Em tránh mặt tôi?"
Tôi nín thở, lắc đầu nguầy nguậy, "Có chuyện gì không sếp?"
Anh quan sát tôi, ánh mắt ấy sắc bén vô cùng. Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-qua-mo-gap-bo-cau-trang/2913950/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.