Bốn mắt của họ nhìn nhau, nhưng Thượng Quan Diệp An không nói gì, cô và anh cũng tách nhau ra. Có lẽ hiện tại Cảnh Vân Trình vẫn chưa sẵn sàng cho một mối quan hệ mới, mà chính bản thân cô cũng không muốn tiến vào một mối quan hệ tạm bợ.
Như quy chuẩn mà cô đã từng nói “Một lần, một người và một đời”, nên nếu như người đàn ông trong tim không có một mình cô, thì cô cũng không cần nữa.
Lúc này, Cảnh Vân Trình lấy cho cô một ly nước, sau đó liền nói:
- Xin lỗi, là do tôi quá kích động. Đã làm tổn thương lòng tự trọng của em.
Nhưng Thượng Quan Diệp An không đáp, đến cả cốc nước trên bàn mà cô cũng chẳng động đến. Ngồi bên nhau hơn mười lăm phút nhưng chẳng ai nói với ai câu nào cả. Không khí ngột ngạt đã làm cho cả cô và Cảnh Vân Trình cảm thấy không thoải mái, bất chợt cô lại mở lời trước:
- Đưa tôi đến Dinh Trạch. Cảm ơn.
- Em có đói không? Chúng ta đi ăn gì đó…
- Tôi nhắc lại, đưa tôi đến Dinh Trạch. Cảm ơn!
Biết rõ người con gái trước mắt đã giận dữ rồi, nên anh cũng không nói gì nữa. Đi xuống tầng hầm để lấy xe thì đúng lúc lại nhận cuộc điện thoại của Lâm Quân Nhi, chị ấy nói là hôm nay chị ấy có việc nên không ở nhà, Cảnh Vân Trạch cũng đã đưa ba đưa nhỏ đến trụ sở rồi, hiện tại ở Dinh Trạch không còn ai, nên đã bảo Cảnh Vân Trình đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-yeu-em-nhieu-hon-hom-qua/2600482/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.