Đệ về sao không gọi? Đêm lạnh đứng bên ngoài làm gì?
- Ca ca... Đệ muốn đến nhìn ca ca một lúc... Đệ sợ ca ca ngủ say rồi... Hoàng thượng đã giao binh phù cho đệ ra trận…
Hạo Hiên ngập ngừng nói, dáng vẻ như đang làm chuyện có lỗi với y làm Trác Thụy phải bật cười, kéo hắn vào ghế bắt đầu đốt lò sưởi lửa.
- Này là chuyện tốt, bao giờ đệ lên đường?
- Sáng sớm ngày mai…
- Gấp như vậy...?
Bàn tay cầm cây cời lửa của Trác Thụy có chút run rẩy nhẹ, y bình tĩnh đặt qua một bên. Tiếp đến liền quan tâm nắm lấy hai bàn tay lạnh cóng của đối phương hà hơi, quan tâm hỏi thăm.
- Đệ đã ăn uống gì chưa? Có muốn đi nghỉ ngơi không?
- Ban chiều hoàng đế mở yến tiệc tiễn đệ rồi... Đệ về gấp chỉ muốn gặp ca ca thôi...
Lúc này Trác Thụy mới để ý thấy trên người Hạo Hiên nồng nực mùi rượu. Ánh lửa bập bùng chiếu lên gương mặt đỏ bừng của hắn. Tầm mắt từ lúc vào cửa chưa từng dời khỏi người y.
- Ngoan, ca ca đem đệ về giường nghỉ ngơi... Sớm mai phải đi rồi còn uống nhiều như vậy…
- Đệ không say đâu ca ca... Đệ nhớ huynh…
Vừa đưa tay định đỡ, Hạo Hiên đã đổ ập lên vai Trác Thụy, đem y ôm trọn vào lòng. Cái ôm này rất chặt, chặt đến nỗi xương cốt trên người y phát đau.
- Ca ca... Nếu đệ không thể trở về... Đệ muốn nói cho ca ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vuong-gia-lai-di-ban-dau-phu/2674157/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.