Lúc này đã sang tháng giêng, vạn vật đều tràn ngập sức sống, gió xuân thổi phơi phới qua cành lá, hoa trong Vương phủ lúc này cũng đã nở.
Chân của Kha Dập Trạm đã khôi phục bình thường, chỉ cần chú ý hơn một chút là được. Bạch Đồ cũng chuyển ra ngoài Vương phủ, trở lại thôn Lưu Bạch. Nhậm Thất chỉ vào hoa nói với Kha Dập Trạm: "Ca ca, huynh xem này, đã có vài nụ hoa nhỏ xíu rồi, không lâu nữa sẽ nở hoa."
"Chỉ cần còn sống thì nhất định sẽ nở được hoa."
"Uhm." Nhậm Thất gật đầu: "Bạch Đồ về thôn Lưu Bạch, Liễu tướng quân lại thường chạy tới đó, chẳng biết là định làm gì."
Kha Dập Trạm cười khẽ: "Ai biết được hắn."
"Đa Phúc sẽ thành thân với Nhàn Diệp cô nương, ta sẽ giúp hắn chuẩn bị sính lễ. Huynh nhất định phải giúp Nhàn Diệp cô nương chuẩn bị tốt đồ cưới đó."
"Tất nhiên rồi."
Nhàn Diệp là con gái của bà vú trước đây chăm sóc Kha Dập Trạm, ai biết cuối cùng lại gả cho Đa Phúc chứ. Kha Dập Trạm lúc vừa nghe tin này cũng rất khiếp sợ, mà trông Nhậm Thất hình như đã sớm đoán được.
Nhậm Thất ngẩng đầu đón ánh nắng mặt trời: "Phơi nắng thật thoải mái."
Kha Dập Trạm đi tới kéo tay Nhậm Thất: "Đi thôi, hôm nay còn phải tới Tướng phủ."
Nhậm Thất gỡ tay Kha Dập Trạm ra, vòng ra sau nhảy lên lưng hắn: "Tối qua huynh "làm" ta quá hung hãn, ta mệt rồi, huynh cõng ta đi."
"Loại việc này một người không thể làm được, rõ ràng em cũng muốn ta." Kha Dập Trạm vững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vuong-gia-khong-bi-tuc-chet/1690515/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.