Sáng hôm sau Kha Dập Trạm dẫn Nhậm Thất đến cây nho ở Tây Uyển, lúc này ánh nắng mặt trời không gắt, lại được giàn nho che lại, có thể cảm nhận được không khí mát mẻ.
Nhậm Thất kinh ngạc, thú thú nói: "Đây là một nơi tốt, sao trước kia ta không phát hiện ra nhỉ? Vừa có thể ngắm cảnh đẹp lại tránh được nóng." Vươn tay hái chùm nho: "Còn có thể hái nho ăn."
Kha Dập Trạm đưa cho Nhậm Thất chén trà lạnh: "Trưa hôm qua ta ngồi đây đã nghĩ em nhất định thích chỗ này, hôm nay mang em đến xem thử."
Nhậm Thất lột vỏ quả nho, nhét vào miệng Kha Dập Trạm, ánh mắt cong cong: "Cảm ơn, ta rất thích."
Lúc này quản gia đi tới: "Vương gia, Liễu Mang tướng quân đến."
"Mau mời vào."
Sáng sớm Nhậm Thất đã cho người gửi bái thiếp đến phủ Tướng quân, định hỏi xem khi nào Liễu Mang tướng quân rảnh rỗi thì tới thương nghị chuyện này, ai ngờ thiếp vừa đưa qua chưa lâu người cũng đến rồi.
Liễu Mang dáng người cao lớn uy nghiêm, rõ ràng là tướng quân nhưng khi đến lại cho Nhậm Thất cảm giác như gặp cường đạo. Liễu Mang giọng nói to lớn vang dội, chưa ngồi xuống đã mở miệng nói: "Vương gia, Vương phi có chỗ nào cần Liễu Mang ta giúp cứ nói, dù có phải chết vạn lần ta cũng không chối từ."
Nhậm Thất cười khan: "Tướng quân nói quá lời."
Liễu Mang trực tiếp vào chủ đề chính: "Vị đại phu Bạch Đồ kia đang ở đâu?"
"Ở thôn Lưu Bạch ngoài thành, đi về hướng Tây năm dặm (~ 2,5 km)." Nhậm Thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vuong-gia-khong-bi-tuc-chet/1690510/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.