Lâm Tự Cẩm không có ý định phản ứng lại Chu Cố, nhưng hình như Chu Cố không nhìn ra, mặt dày mày dạn chơi trò xấu, cũng không nói chuyện, chỉ đi theo Lâm Tự Cẩm, xuống đất bãi đỗ xe, Lâm Tự Cẩm mở cửa xe ngồi vào, dây an toàn cũng chưa thắt lại, Chu Cố lên ngồi kế bên ghế phụ.
Lần này Lâm Tự Cẩm ngay cả dây an toàn cũng không có ý định thắt lại, mắt lạnh nhìn Chu Cố: "Anh rốt cuộc muốn làm gì?"
"Anh không có xe, em chở anh một đoạn đường, bữa sáng này xem như là lộ phí." Chu Cố đặt bữa sáng xuống, phát huy độ dày mặt đến cực hạn.
"Chu Cố, anh cho tôi là kẻ ngu sao? Không có xe vậy tại sao tối qua anh lại xuất hiện ở bãi đậu xe dưới hầm? Anh đến đó chơi trò trốn tìm sao?"
Chu Cố: "..."
Anh đưa tay sờ lên chóp mũi: "Cẩm Cẩm, xe của anh hỏng, đưa đi sửa rồi."
"Xuống!” Lâm Tự Cẩm không cho thương lượng, đêm qua quá mềm lòng, mới có thể để anh bước vào nhà, đã nói không liên quan đến nhau, hôm nay lại tới, lời nói của người đàn ông này căn bản không đáng tin.
“Không xuống.” Chu Cố thắt chặt dây an toàn.
"Được, anh không xuống đúng không, vậy anh cứ ngồi đi." Lâm Tự Cẩm cầm túi xách xuống xe, đi bộ ra ngoài, dự định đi tàu điện ngầm, dù sao bây giờ cũng còn sớm, ai sợ ai.
Chu Cố nghiêng đầu nhìn bóng lưng của Lâm Tự Cẩm, không có chút nào do dự, Chu Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vo-tim-ra-loi-cua-anh-chua/3495154/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.