"Ừ, của em hết đấy."
"Chậc chậc, nói nghe hay ghê, đây là tài sản trước hôn nhân đấy, lúc đó chả có quan hệ gì với em cả." Kiều Dư An cũng không bị phát sốt, nóng tới mức tên đàn ông này nói gì cô cũng tin, "Nhưng mà vẫn cảm ơn anh, thoạt nhìn cũng khá đẹp."
Dù sao cô cũng không bỏ ra phân tiền nào, giống như vào ở không mà, cũng khá tốt đấy chứ.
Giang Mộ Trì nghe vậy cười khẽ một tiếng, "Vậy cũng không phải là cái gì em cũng không hiểu nhỉ..." Một người khôn khéo lanh lợi như vầy, có điểm nào là ngáo ngơ như người ngoài đồn đâu chứ.
Kiều Dư An trợn trắng mắt, "Tất nhiên là em không ngu ngốc rồi."
"Ừ, đi thôi, vào xem nào." Không ngốc là được rồi.
Từ nhà để xe rẽ phải vào trong có một lối nhỏ, xe vào không được, nhưng mà chạy bằng xe điện thì được.
"Bên này đều là nhà của anh à?" Kiều Dư An nhìn sơ qua một lượt, lớn hơn chỗ ở của nhà họ Kiều một chút, mà hai người ở thì hình như hơi lãng phí.
"Là nhà của chúng ta," Giang Mộ Trì uốn nắn cô, "Nếu em hài lòng thì ở chỗ này, không hài lòng thì chọn chỗ khác."
"Được rồi được rồi, nhà của chúng ta, anh cũng so đo quá đi." Kiều Dư An bĩu môi, người đàn ông này cứ luôn biểu thị quyền chiếm hữu công khai, nhìn có vẻ bá đạo quá.
"Anh chỉ sợ em không quen với thân phận này, ba mẹ cũng sẽ không ở chung với chúng ta, khi em dọn qua đây ở thì anh sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vo-tim-ra-loi-cua-anh-chua/217983/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.