Dưới sự chỉ huy và giám sát của cậu Ba Hưởng, cái ao sen trong nhà rất nhanh đã được rút cạn nước, bắt đầu tiến vào giai đoạn lấp bằng lại.
Bên này tất bật làm việc, còn Trúc thì tắm rửa sạch sẽ xong, tay cầm khăn lông chà lau mái tóc còn nhỏ nước. Nghe được bên ngoài thỉnh thoảng truyền tới tiếng động ồn ào, cô bèn tò mò hỏi con Đẹt: "Cậu Ba đi đâu rồi? Trong nhà có chuyện gì mà ầm ĩ thế kia?"
Từ nãy tới giờ, con Đẹt đều ở trong này hầu mợ, nó cũng không rõ bên ngoài đã xảy ra chuyện gì. Nghe mợ hỏi, nó đáp: "Con không biết nữa. Hay để con ra ngoài xem thử nha mợ."
Trúc gật đầu, không quên dặn dò thêm: "Ừ, đi nhanh về nhanh. Sẵn tiện có gặp cậu Ba, thì bảo cậu về đây gặp mợ, mợ có việc muốn bàn với cậu. Nhớ chưa?"
"Dạ mợ. Con nhớ rõ rồi mà."
Nhìn con nhỏ lon ton chạy ra ngoài rồi, Trúc mới lén thở ra một hơi. Nói thật, chuyện hôm nay đối với cô cũng là một cú sốc rất lớn, bị người ta xem như mầm tai hoạ mà đối xử, thử hỏi có ai vui vẻ được chứ.
Ngặt nỗi, cô thật sự không phải "mợ ba Trúc"! Cô chỉ là một linh hồn sống nhờ thân xác người ta.
Trúc càng nghĩ càng thấy không ổn. Nếu chuyện này bị vạch trần, có khi cô sẽ bị coi là yêu ma quỷ quái, có khi còn bị bắt trói thiêu sống cũng nên.
Vì để cứu lấy bản thân, cô phải tìm hiểu thêm những chuyện ma quái ở thế giới này, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vo-chong-cau-ba-bo-nhau-chua/442086/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.