Editor: Mai Tuyết Vân
"Nhưng chị cũng phải khuyên cậu sớm chết tâm đi. Cô Ngọc là của Thẩm Anh Bác, không nên quá tự cao tự đại, rất dễ bị lật xe..."
Tấm ngăn toilet vang lên tiếng bang bang, thật ra Phồn Tinh rất muốn biết, bên cạnh đang làm gì thế?
"Chị Từ... Chị yên tâm đi, tôi thông minh nhất mà." Giọng nói của chàng trai trẻ rất lạ: "Tôi nói thích chị nhất, thật sự không gạt chị... Còn cô Ngọc, nào có ai cảm thấy hứng thú chứ..."
Hơi thở của cả hai đều rất gấp.
Phồn Tinh yên lặng đạp lên nắp bồn cầu, thò đầu qua phía trên tấm ngăn, tựa như con mèo gian xảo, im lặng nhìn xuống.
Vì góc độ nhìn không thuận tiện, nên chẳng thấy rõ gì cả.
Chị Từ đang cảm thấy vui vẻ, bất ngờ vô tình nhìn lên trên.
"Á!!"
Hét lên một tiếng chói tai.
Tiếng thét này nghe thật kinh sợ làm sao.
Khiến cho người đang nghiêng đầu nằm bẹp như mèo con nhìn trộm tặc lưỡi, hoàn toàn không chút xấu hổ vì rình coi ở đây.
Không ai thấu hiểu được, việc đương sự bị quần chúng ăn dưa bắt gặp tại trận là cảm giác suy sụp như thế nào.
Hơn nữa, nếu thực sự là bị nhìn thấy tận mắt thì cũng rất kinh khủng. Đằng này còn là ngang nhiên nằm bẹp trên đỉnh đầu người ta mà nhiều chuyện, hơn nữa đang là nửa đêm trong toilet nữ, mẹ nó, đỉnh của chóp luôn à?
Đại lão tỏ vẻ... Nếu các người đã muốn chơi kích thích, vậy thì kích thích đến cùng nào.
Sau khi hai người bị kinh sợ, dựa sát vào nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vai-phan-dien-rat-ngoan/1018580/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.