Editor: Mai Tuyết Vân
Dù Từ Thụy Khanh có ngàn tính vạn tính cũng không ngờ sau khi hắn thi xong trở về.
Tiểu nương tử vốn đã dũng mãnh, nay lại còn có thân thế uy vọng.
Kẻ háo sắc lúc trước, thành anh vợ.
Hắn vốn cảm thấy bản thấy bản thân tài học một bụng, sau khi đỗ đạt có công danh cũng đủ xứng đôi với tiểu nương tử. Kết quả lại đột nhiên xuất hiện một phủ Tần quốc công, nhà cao cửa rộng khiến hắn mở to hai mắt.
Trong phủ Tần quốc công.
Mộc Lão Tam thở dài một tiếng: "Sự việc chính là như vậy, lúc trước khuê nữ yếu ớt cứ năm hôm ba bữa lại sốt một trận, ta gần như đã tiêu hết toàn bộ tiền bạc tích trữ để chữa trị. Trong tay ta không có bạc, lại không muốn vượt ngàn dặm xa xôi đến kinh thành, có lòng riêng ích kỷ. Vì thế dù biết rõ có lẽ con bé là khuê nữ nhà phú quý chốn kinh thành, cũng chưa từng mang nó đi tìm người thân."
"Con bé ngốc nghếch là do di chứng của những lần sốt cao để lại. Nếu các ngài ghét bỏ, coi như chưa từng nhìn thấy hai phụ tử chúng ta, chúng ta nhất định không trèo cao."
Mộc Lão Tam cũng tự biết bản thân đang huyễn hoặc chính mình.
Nhìn cả nhà Quốc công yêu thương nữ nhi như thế, nhất định bọn họ sẽ không bỏ rơi Phồn Tinh.
Quả nhiên, ông còn chưa dứt lời, Tần quốc công phu nhân đã ngắt ngang: "Vì sao phải ghét bỏ? Là nữ nhi do ta mang thai mười tháng sinh ra, cho dù biến thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vai-phan-dien-rat-ngoan/1018553/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.