Editor: Mai Tuyết Vân
Phía ngoài trường thi.
Phồn Tinh chọc eo Từ Thụy Khanh.
Từ Thụy Khanh cúi đầu, không kìm được mặt hơi nóng lên, tai bắt đầu phiếm hồng.
Xung quanh hắn đều là nho sinh dự thi, nhưng không ai giống hắn được nương tử tương lai đưa đến.
"Phải cố lên nhé!" Giọng nói của Phồn Tinh vẫn còn hơi trẻ con.
Tuy ngài Đại học sĩ tương lai không biết thế nào gọi là đáng yêu, nhưng nghe thấy giọng nói của cô, không chịu được rất muốn xoa đầu cô.
"Ừ." Từ Thụy Khanh cúi đầu đáp một tiếng, bỗng nhiên xuất hiện cảm giác phu xương phụ tùy.
Tiểu cô nương trước mắt, sau này sẽ trở thành tiểu thê tử của hắn. Mỗi lần hắn xuất môn, sẽ dùng giọng nói dịu dàng cổ vũ hắn. Cảm giác này, ngẫm lại cũng không tệ.
Đương nhiên, chỉ giới hạn trong việc tự ngẫm mà thôi.
Vì điều Đại lão giỏi nhất, chính là phá hỏng bầu không khí!
"Thi cho tốt, sau đó về nhà làm rắn xào cho ta ăn." Một câu nói đã lập tức khiến Từ Thụy Khanh bừng tỉnh.
Chà, đã khiến hắn nhìn rõ, hắn chỉ có được đãi ngộ đặc biệt này vào những ngày thi mà thôi.
Sau khi thi xong, cần xuống bếp thì vẫn phải xuống bếp.
Từ Thụy Khanh chậm rãi tiến vào phòng thi, đi được vài bước thì quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Đúng là không có lương tâm.
Người ta đều nhìn theo thí sinh tiến vào trường thi, còn cô thì ngược lại, nhảy nhót tung tăng đi mua kẹo hồ lô, chỉ để lại một bóng lưng cho hắn.
Cho dù là thế, nhưng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vai-phan-dien-rat-ngoan/1018515/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.