Editor: Mai Tuyết Vân
"Phụ thân, không được!'' Phồn Tinh kiên định nói.
Sau đó nói ra lý do: "Xấu, ảnh hưởng, tâm trạng thi cử."
Nói xong còn chọc vào eo của Từ Thụy Khanh: "Ta nói... Có đúng không?"
Thậm chí Mộc Lão Tam chưa kịp che miệng khuê nữ nhà mình, thì những lời đắc tội với người ta đã nói xong rồi.
Chậc!
Khuê nữ à, làm người không nên quá ngay thẳng, nếu không sẽ bị đánh!
Từ Thụy Khanh buồn cười, bờ môi mỏng khẽ nhếch lên, thấp giọng trả lời: "Ừ!"
Hắn biết, tiểu nương tử tương lai đang cố tình bảo vệ hắn.
Rất hư hỏng!
Nhưng mà cảm giác này, hình như rất tốt.
Trước kia ở nhà nhiều lần bị mắng, vì chữ hiếu cản trở hắn đều không thể phản bác.
Nhìn người Từ gia uất ức đến nghẹn, không hiểu sao trong lòng cảm thấy hơi thoải mái.
Có thể hắn không biết, thật ra hắn suýt nữa gặp nguy hiểm, bị người bên cạnh đánh cho một trận.
Bạn cho rằng Đại lão chọc eo hắn, là vì tìm kiếm sự đồng tình của hắn sao?
Không phải đâu!
Lúc đó suy nghĩ trong lòng Đại lão rất tàn nhẫn!
Cô vì bông hoa nhỏ, mới trút giận lên người ta. Những kẻ này không đối xử tốt với bông hoa nhỏ, nếu hắn che chở bọn họ mà nói, cô sẽ đợi sau khi bông hoa nhỏ thi cử xong, sẽ đè hắn xuống đất mà đánh.
Đầu óc nghĩ không thông... Nghĩ mãi sẽ thành thói quen... Cứ đánh cho một trận thì sẽ ngoan thôi.
Trước khóa thi không thể đánh, sẽ ảnh hưởng đến thành tích.
Sau khi thi xong, đè xuống đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vai-phan-dien-rat-ngoan/1018514/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.