Trần Mộc Tình không dám vào sâu, mà chỉ thoáng lướt qua rồi ngừng.
Từ nhỏ cô đã có một tật xấu, là không có mấy kiên nhẫn, vấp phải trắc trở lặp đi lặp lại, rất có thể cô đã sớm từ bỏ.
Cho nên cô bỗng cảm thấy, tình cảm của mình đối với Tần Thâm cũng không giống như ý nghĩ nông nổi.
Chóp mũi dường như vẫn còn sót lại mùi hương cam quýt trên người cô, vẻ mặt Tần Thâm vô cảm: “Chơi mình vui lắm sao?”
Cánh tay Trần Mộc Tình còn để trên vai anh, chỉ cách anh có nửa cánh tay, nghe vậy cô lùi lại, im lặng nhìn sắc mặt anh, hình như anh thực sự tức giận rồi.
Cô dịu giọng: “Xin lỗi, nhưng không hề chơi cậu, không vui là thật, muốn lẳng lặng một mình là thật, nhìn thấy cậu tới tìm tớ nên rất vui, cũng là thật.”
Cô nhấn mạnh một câu: “Tớ rất vui vì thấy cậu, cậu không đẩy tớ ra, tớ cũng cực kỳ vui, tim cậu đập nhanh ơi là nhanh, tim tớ cũng đập nhanh vô cùng.”
Có lẽ hơi giở trò mưu mô, nhưng thích cậu, muốn có được trái tim cậu là thật.
Tần Thâm đã không phân biệt được những lời nói và việc làm của cô là thật hay giả. Có lẽ đều là sự thật, hoặc đều là giả.
Vì sao lại tức giận như vậy?
Có lẽ bởi vì biết rõ, cho dù là thật hay giả, anh đều không thể trốn thoát.
Tần Thâm nhìn cô, muốn phân biệt điều gì đó từ trong mắt cô, nhưng thực ra giữa người với người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-troi-trong/3599515/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.