“Tớ cảm thấy cậu ấy đang câu tớ.” Trần Mộc Tình nói một cách hùng hồn.
Đàm Tiêu như thể nghe được câu chuyện cười không gì bằng: “Cậu chắc chưa?”
Ai cũng có khả năng câu Trần Mộc Tình, nhưng Tần Thâm câu cô làm gì, hiểu nhau quá rõ, có gì để câu.
Hơn nữa trông Tần Thâm có vẻ không giống người sẽ làm loại chuyện này.
Trần Mộc Tình lại ỉu xìu: “Không chắc nữa, tớ nghĩ không ra.”
Quá quen sẽ không có cảm giác chừng mực, không tìm thấy ranh giới ở đâu, khác với người xa lạ, một ánh mắt, một câu nói đều có thể suy nghĩ miên man.
Cho nên thật ra cô không chắc chắn với Tần Thâm, vẫn luôn thăm dò điểm mấu chốt của anh, toàn bộ tiếp xúc thân thể anh đều không chống cự, cô cảm thấy sự bao dung của anh đối với cô đã vượt rào, nhưng anh cố tình không chấp nhận cô.
“Điều này không hợp lý.”
Tiếu Tiếu không đi, đêm nay cô nàng ngủ lại chỗ này, bây giờ đã tắm xong, cô nàng đắp mặt nạ của cô rồi gục trong ghế xích đu: “Có gì không hợp lý, có cảm tình với cậu cũng không nhất thiết phải yêu đương với cậu mà! Nói không chừng người ta cảm thấy việc học quan trọng hơn.”
Mạch não của học sinh xuất sắc, ai mà nói chắc được.
Trần Mộc Tình trầm tư: “Vậy cũng không phải không thể.”
Đàm Tiêu ậm ừ: “Tớ vẫn cảm thấy cậu đừng gây họa cho Tần Thâm nữa, có lẽ cậu ấy không phân biệt rõ được đối với cậu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-troi-trong/3599514/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.