Cung nữ nội vụ quản lý tẩm điện dạo này phát hiện Hoàng đế thường bị mộng tinh, tuy đã cấm bàn tán nhưng chẳng biết thông qua con đường bí ẩn nào mà truyền đến tai Thừa tướng.
Thừa tướng tất nhiên là quan tâm về mọi mặt của Hoàng đế, sợ hắn có bệnh khó nói mà xấu hổ giấu kín nên lén đi hỏi thái y, thái y đáp chủ yếu là vì hậu cung của Hoàng đế trống rỗng, trên giường không có ai, nghẹn lâu quá nên dễ xuất tinh, nhưng cứ mãi kìm nén thế này cũng chẳng phải là cách, sớm muộn gì cũng có vấn đề.
Vì vậy sau khi bàn bạc với các quan, Thừa tướng trên triều bắt đầu khuyên Hoàng đế tuyển phi lấp đầy hậu cung, kéo dài dòng dõi.
Hoàng đế nghe xong rất không vui, chẳng hiểu sao mình lại tức giận, chỉ nói Thừa tướng quan tâm quá nhiều. Làm sao, mọi chuyện lớn nhỏ của ta ngươi đều muốn quản à? Đại sự nghe lời ngươi coi như xong, ngay cả việc riêng tư cũng phải nghe lời ngươi nữa sao?
Thừa tướng thấy khuyên can không thành nên bắt đầu quy trình chuẩn hoá, trước đụng cột sau rơi lệ.
Tuy Hoàng đế vô cùng bất lực với chiêu này nhưng cũng không chịu nhượng bộ, tuyển phi gì chứ, lão Hoàng đế vì lao lực trên giường nên mới chết, bởi vậy Hoàng đế luôn kiêng kị chuyện này.
Thỏa hiệp là không thể nào, nhìn mỹ nhân rơi lệ trong lòng cũng không nỡ, chi bằng tìm cách vẹn cả đôi đường, dứt khoát để Thừa tướng vào cung đi.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện thì Hoàng đế giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-thua-tuong-cung-muon-dap-dau-vao-cot/1731917/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.