Hoàng đế không hề ngu ngốc như thế, nếu không đã chẳng thể vượt qua mười sáu hoàng tử khác để kế thừa hoàng vị này, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi giành lại đất đai đã mất, còn chinh chiến ở phương Nam, hai mươi lăm tuổi đã có thể thống nhất Nam Bắc.
Thấy Thừa tướng hăng hái đập đầu vào cột trước điện, lâu dần Hoàng đế liền sinh lòng đùa nghịch, càng muốn ở trên triều nói trước mặt Thừa tướng năm nay muốn bắt dân chúng đóng thêm thuế làm giàu quốc khố, định tiếp tục dẫn binh tới phía Tây để diệt nước Đại Nguyệt vốn có mối giao hảo từ trước đến nay, muốn cấm các nước khác lui tới thông thương.
Mỗi lần Thừa tướng nghe xong đều thở dài, lại muốn lao tới đập đầu vào cột, các quan trước điện cấp tốc chia làm hai nhóm, ai làm việc nấy, một nhóm ngăn cản Thừa tướng còn một nhóm ngăn cản Hoàng đế.
Sau khi Thừa tướng được ngăn cản thành công thì lấy tay áo giả vờ lau nước mắt, cánh tay run rẩy giống hệt lão Thừa tướng lúc trước, nhưng không hiểu sao đến lượt Thừa tướng lại có chút khác biệt.
Y cũng rơi lệ theo các lão thần, mưu toan lấy nước mắt thức tỉnh lương tri của Hoàng đế.
Nước mắt không thức tỉnh lương tri Hoàng đế trẻ tuổi mà chỉ thức tỉnh vật cứng dưới người hắn.
Hoàng đế ngồi trên ngai vàng có góc độ vừa vặn, thị lực cũng tốt nên nhìn thấy cực kỳ rõ ràng.
Thừa tướng làm bộ đập đầu vào cột, đám người trước điện ngăn cản khó tránh khỏi lôi kéo, diễn đến cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-thua-tuong-cung-muon-dap-dau-vao-cot/1731916/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.