Nam Cung Thiếu Uyên nghe lời ngồi xuống. Hắn có thể cảm nhận được một đôi ngón tay thon dài của Lãnh Ly Tuyên đang chậm rãi lấy phát quan của mình xuống, sợi tóc đen nhánh bỗng dưng bung xõa, rủ xuống bên hông. Lãnh Ly Tuyên cầm lấy lược bên cạnh bắt đầu chải lên.
Sư tôn đây là đang giúp ta chải đầu sao? Hắn thành thành thật thật ngồi xuống, không dám lộn xộn, lược ở trên đầu hắn từng chút từng chút lướt qua, một lát sau, Lãnh Ly Tuyên hài lòng nói: "Xong rồi."
Nam Cung Thiếu Uyên dùng gương đồng soi, kinh ngạc phát hiện trên phát quan của mình có thêm một cây trâm hình dạng giống như một cái chìa khóa. Bởi vì hình dạng của nó cực kỳ đặc biệt làm hắn tò mò, vừa mới giơ tay sờ sờ, Lãnh Ly Tuyên cho rằng hắn không thích, nhíu mày nói: "Không được sờ."
Nam Cung Thiếu Uyên buông tay xuống, ngẩng đầu hỏi: "Đây là…"
"Tặng cho ngươi, không được từ chối." Lãnh Ly Tuyên nghiêm túc bảo.
Nam Cung Thiếu Uyên nghe nói mỉm cười, "Những thứ sư tôn tặng, ta đều thích, sẽ không từ chối."
Sắc mặt Lãnh Ly Tuyên lúc này mới đẹp hơn một chút.
Y nhìn chằm chằm cây trâm trên đầu Nam Cung Thiếu Uyên, nhớ tới ký ức đã sớm phủ bụi. Y còn nhớ rõ lúc y vừa mới hiểu chuyện, mẫu thân y vẻ mặt vui vẻ gọi y qua, từ trong một cái hộp lấy ra cây trâm này.
"Ly Tuyên à, đây là đồ gia truyền của Lãnh gia chúng ta, nó được truyền đến tay ta, bây giờ ta giao nó cho con."
Tiểu Ly Tuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-su-ton-lai-tu-va-chang/895086/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.