Ngôn Thời Mão nói: “Ta nói cho ngươi biết đây là muốn ngươi chuẩn bị tốt tinh thần, Ly Tuyên tu vi bị hao tổn, thân thể suy yếu, có thể thường xuyên nhớ tới chuyện cũ. Tính tình nó lãnh đạm, phỏng chừng cũng sẽ không giải thích thêm, mà đây là ký ức màu xám của nó tất nhiên sẽ không muốn nói, ngươi cần phải chiếu cố nhiều hơn.”
“Ta biết.” Nam Cung Thiếu Uyên chắp tay nói, “Đa tạ chưởng môn mấy năm nay đã chiếu cố.”
Nếu đổi lại là bất cứ ai khác đến nói những lời này với ông, ông nhất định sẽ cười nhạo đối phương không có tư cách, nhưng nếu người này là Nam Cung Thiếu Uyên thì…
Ngôn Thời Mão cười nhạt: “Tương phùng tức là duyên phận, không cần nói lời cảm ơn.”
Ngay sau đó ngự kiếm rời đi.
Nam Cung Thiếu Uyên xoay người vào phòng, thấy Lãnh Ly Tuyên từ trên giường đứng lên, đang đi lại phía bàn, dường như muốn uống nước.
Nam Cung Thiếu Uyên thấy thế, sải bước đi tới, cầm lấy ấm trà rót ra ly, đẩy cho y, nói: “Sư tôn cảm thấy thế nào? Có chóng mặt hoặc các triệu chứng khác không?”
Lãnh Ly Tuyên lắc đầu, y nhìn nam tử trước mắt này rõ ràng lớn hơn mình, nghi hoặc hỏi: “Ngươi vì sao lại gọi ta là sư tôn?”
“Ta…” Lúc này Nam Cung Thiếu Uyên mới nhớ tới Lãnh Ly Tuyên bây giờ không nhớ mình, suy nghĩ một chút, hỏi: “Vậy ta gọi người là… Ly Tuyên nhé?”
Lãnh Ly Tuyên bày ra vẻ tùy ngươi.
Nam Cung Thiếu Uyên thấy dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-su-ton-lai-tu-va-chang/2981458/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.