Được giai nhân mời có phải là vinh hạnh hay không, Thẩm Tri Huyền không biết, nhưng y biết ánh mắt của Yến Cẩn muốn đốt cháy y.
Như thể y là người đứng núi này trông núi nọ, là người có mới nới cũ.
Cũng may là vị phu nhân này chỉ mời họ về làm cảnh, đại khái là vì nàng giận phu quân của mình, nên sau khi hỏi rõ hai người chỉ là người đi ngang qua đây, nàng đã bảo người chuẩn bị phòng cho khách, mời bọn họ đi nghỉ tạm.
"Làm phiền rồi." Sau khỉ mỉm cười tiễn quản sự dẫn đường rời đi, Thẩm Tri Huyền xoa xoa mi tâm, thử giảng đạo lý với Yến Cẩn: "Đừng giận, ta tới đây cũng không có ý gì khác đâu, chỉ là muốn tìm hiểu chuyện của thành Bất Tử một chút thôi."
Vẻ mặt Yến Cẩn thả lỏng một chút, Thẩm Tri Huyền thấy thế, biết là hắn bằng lòng bỏ qua chuyện này, liền đẩy hắn vào phòng mà quản sự đã an bài, "Chắc hai vị kia đang bận tính sổ với nhau rồi, chúng ta đi nghỉ ngơi trước, có chuyện gì thì ngày mai nói sau."
Quản sự không biết quan hệ của hai người, nên chuẩn bị hai phòng cho bọn họ, Thẩm Tri Huyền thì không sao, chỉ có Yến Cẩn là không tình nguyện: "Muốn ở chung..."
Ngoài cửa phòng cho khách có hai hộ vệ, hai hộ vệ thấy hai người cứ lảng vảng ngoài cửa phòng mà không vào, lén lút nhìn sang đây.
Thẩm Tri Huyền khẽ ho một tiếng, nghiêm mặt nói: "Ở nhà người phải khác thì phải giữ phép, đứng đắn một chút. Ngoan." Y đẩy mạnh Yến Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-su-ton-cung-gian-nan-cau-sinh/543873/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.