Mẫn Đăng im lặng một lúc, nhếch một bên mông lên.
Hoắc Sơ cười rút tay ra, còn nhân cơ hội vỗ nhẹ một cái lên mông cậu thật nhanh.
Mông Mẫn Đăng run lên, vành tai nhanh chóng đỏ thấu. Cậu trừng mắt, giơ tay muốn đánh Hoắc Sơ.
“Bây giờ cậu còn biết đánh Thái Cực không.” Hoắc Sơ đột nhiên hỏi.
“… Hả?” Mẫn Đăng chần chừ rút tay lại, gật đầu, “Biết.”
“Cho tôi xem một chút đi.” Hoắc Sơ điều chỉnh tư thế, cầm lấy gối ôm bên cạnh nhét vào ngực.
Đè dạ dày lại.
Mẫn Đăng quên béng mình vừa định làm gì, nhưng trước tiên đứng lên chuẩn bị đánh Thái Cực cho Hoắc Sơ xem.
Đúng là Mẫn Đăng biết đánh, đánh ra dáng, chiêu thức lúc tĩnh lúc động thỉnh thoảng còn có thể kéo theo cơn gió.
Hoắc Sơ mỉm cười nhìn một hồi, lông mày nhíu chặt lại, duỗi tay lặng lẽ đặt trên dạ dày chống đỡ.
Ở động tác kết thúc cuối cùng của Mẫn Đăng, Hoắc Sơ bỗng nhiên đứng lên, chạy vào nhà vệ sinh.
Mẫn Đăng ngớ ra tại chỗ, nhìn người đột nhiên biến mất không còn bóng, hoảng hồn.
Nghe âm thanh vang lên trong nhà vệ sinh, sợ đến nỗi chân cũng cứng đờ lại.
Lúc cậu vào nhà vệ sinh, Hoắc Sơ đang cúi người một tay chống trên tường, xả nước vào nhà vệ sinh.
“… Hoắc Sơ.” Mẫn Đăng nắm chặt cánh tay anh.
Hoắc Sơ không nói gì, vỗ vỗ sau lưng cậu, quay người đi đến bệ rửa mặt, vốc nước rửa mặt.
“Anh sao rồi.” Giọng Mẫn Đăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-ong-chu-lai-ghen/2264302/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.