“Lần trước mày nói với bố đứa trẻ này là chủ nhà trọ của mày?” Hoắc Mãn Hoằng trừng anh.
“Phải.” Hoắc Sơ gật đầu.
“Vậy bây giờ là gì?” Hoắc Mãn Hoằng lên giọng.
“Là ông lớn của con.” Hoắc Sơ nói.
“Đứa trẻ này thành niên rồi?” Hoắc Mãn Hoằng nhíu mày, hạ giọng, “Trông còn nhỏ hơn em trai mày.”
“Hôm nay bố đến để nói điều này?” Hoắc Sơ thiếu kiên nhẫn.
Hoắc Mãn Hoằng hừ một tiếng, mặt lộ vẻ chần chừ: “Trong điện thoại mày nói không có thời gian là có ý gì.”
“Con bận.” Hoắc Sơ đáp.
“Mày bận cái rắm, sinh nhật của bố mày cũng không có thời gian đến hả.” Hoắc Mãn Hoằng rất tức giận, “Người một nhà ăn bữa cơm thôi.”
“Người một nhà? Mẹ con vẫn đang nằm ở viện dưỡng lão đó.” Hoắc Sơ nheo mắt, mặt lộ vẻ mỉa mai.
“Mày đừng có nhắc đến mẹ mày với tao.” Sắc mặt Hoắc Mãn Hoằng không tốt.
Hoắc Sơ cũng sầm mặt xuống, “Mẹ con làm sao, làm sao lại không thể nhắc.”
Hoắc Mãn Hoằng không nói tiếp nữa, mấy năm nay vì chuyện của mẹ Hoắc Sơ ông và Hoắc Sơ đã cãi nhau không biết bao nhiêu lần.
Hôm nay ông không muốn cãi nhau, ông cũng không đến để cãi nhau với con trai mình.
“Bố không muốn nghe, hay là không dám nghe.” Hoắc Sơ đột nhiên nói.
Hoắc Mãn Hoằng nghe vậy bỗng giật mình, ngẫu nhiên mắt trợn to, tay buông bên người siết thành nắm đấm.
Càng nghĩ càng giận, thở phì phò, nhấc chân đá tới.
Không ai thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-ong-chu-lai-ghen/2264293/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.