Đầu óc Chương Khâu cũng loạn, sau khi nói không lựa lời mới nhận ra Mẫn Đăng không sinh em bé được.
Y chụp đầu mình một phát, nhíu chặt mày, duỗi tay vội vàng vuốt lưng Mẫn Đăng.
Mẫn Đăng thở hổn hển mấy hơi, cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, dựa vào tay Chương Khâu từ từ đứng lên.
“Mày ăn nhầm thứ gì thì phải?” Chương Khâu tìm lại thông minh của mình.
“… Không có.” Giọng Mẫn Đăng hơi khàn.
“Vậy mày làm sao?” Chương Khâu thật sự lo lắng, “Không bị bệnh dạ dày gì đó chứ?”
“Không phải.” Mẫn Đăng cúi đầu, hai tay chống trên bồn rửa mặt, giọng nhỏ đến mức không nghe thấy, “Em… Em uống thuốc không vô.”
Đầu tiên Chương Khâu chưa kịp phản ứng, sững sờ hồi lâu.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận sắc mặt chuyển từ trắng thành xanh, nhíu mày hỏi: “Hoắc Sơ biết chưa?”
Mẫn Đăng không nói gì, mở nước bắt đầu rửa mặt.
Chương Khâu nhìn điệu bộ này của cậu, trong lòng cũng rõ ràng.
Trong lòng phiền muộn nén một đám lửa, y siết quả đấm, không ngừng đi tới đi lui trong nhà vệ sinh.
Tiếng nước chưa dừng, Mẫn Đăng lạnh tới nỗi buồn nôn, gắng gượng uống hết mấy ngụm nước, đè xuống.
Chương Khâu lại xoay một cái đi đi lại lại, nhìn dáng vẻ thê thảm của cậu, thật sự không nhịn được trách một câu, “Bây giờ mày giỏi rồi mà, mày giỏi thế đấy, nếu hôm nay anh không thấy mày định giấu bao lâu?”
“Mẹ kiếp mày nghĩ gì vậy?” Chương Khâu thấy cậu không lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-ong-chu-lai-ghen/2264287/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.