Cha ta vì tiền đồ mà đưa ta vào tiến cung, lại không biết rằng, ta với Hoàng Thượng Lục Vân Giản vốn có thù oán. Buổi tuyển tú ngày hôm đó, hắn không do dự mà chọn ta. Lúc ấy ta liền bật khóc
Lần này xong đời rồi.
Hắn muốn dùng chức vị mà quan báo tư thù.
Qủa nhiên ta đoán không sai, sau khi chọn ta tiến cung xong hắn liền phong cho ta chức vị thấp nhất –Thường Tại.
Trong khi đó, những người cùng tiến cung không được phong phi thì cũng được phong tần, có mỗi mình ta là Thường Tại.
Sau đó bỏ quên ta ở một bên, không thèm đoái hoài đến ta nữa.
“Cô nương đừng vì Hoàng Thượng mà buồn lòng, người bận chuyện quốc sự, triều chính. Nghe nói các nương nương khác cũng không được thị tẩm. Chờ khi Hoàng Thượng xong việc có thể sẽ đến tìm cô nương."
Nha hoàn Thúy Nhi muốn an ủi ta, ta buồn rầu khẽ liếc nhìn nàng ta một cái. Nàng ấy còn nhỏ tuổi, chưa hiểu chuyện, chỉ ta mới biết lý do vì sao Lục Văn Giản không thị tẩm bất kì người nào, bởi vì trong lòng hắn đã có người hắn thích.
Đó là con gái của tướng quân uy võ Lâm Thăng, tên của nàng là Lâm Uyển. Lục Vân Giản là vì nàng ta mà thủ thân như ngọc.
Năm đó Lục Vân Giản tranh đoạt ngôi vị hoàng đế cũng là lúc cha nàng ta Lâm Thăng đứng về phe địch.
Sau khi Lục Vân Giản lên ngôi vị hoàng đế, quần thần yêu cầu đưa cả nhà bọn họ xử trảm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-nuong-nuong-lai-bia-chuyen/3391541/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.