Chỉ trong một thoáng này, 4 nhân cách đều đồng thanh lên tiếng. "Mở miệng!"
Mặt Lam Tư Ngộ vặn vẹo cứ như một con quái vật xương khô mở miệng lớn như chậu máu lớn rồi nghiến chặt hàm răng cứ như thể muốn nghiền nát con mồi.
Tịch Mộ giơ tay lên, hoàn toàn không dám cử động. "Tôi cũng không biết."
"Không biết thì vì sao lại nói là có kẻ phản bội như thế?" Bọn họ nắm lấy cổ áo Tịch Mộ lắc mạnh không tin. "Bây giờ nói cho tao, nếu không tao đánh chết mày."
Đầu Tịch Mộ đau như búa bổ vì bị mấy người kia lắc qua lắc lại, "Mấy người không nghe thấy à? Lúc tôi đang hỏi Lam Tư Ngộ và cậu ta sắp trả lời thì bênh Stupor đột nhiên tái phát." Tịch Mộ rất phiền muộn, thoạt nhìn cậu ta gầy yếu như thế cơ mà, thế thì sức lực đến từ đâu được nhỉ?
Nhóm nhân cách cũng không phải có thể nghe được toàn bộ cuộc trò chuyện bên ngoài khi bị giam cầm, nên giọng nói bên ngoài đối với bọn họ giống như kiểu câu có câu không. Bốn nhân cách không nghĩ tới tình huống trước mắt lại là thế này, bọn họ cùng ngẩn ngơ mất mấy giây rồi mới tiếp tục nổi điên. "Làm gì có ai bị stupor trong thời gian ngắn thế! Nhất định là nó nói cho cậu rồi! Nói cho tôi mau!"
Tịch Mộ sắp hộc máu, "Vậy sao không trực tiếp đi hỏi Lam Tư Ngộ đi?"
Anh đưa ra một lời đề nghị cực kỳ có ích.
Hỏi quái vật nhỏ thì sao?
Đám nhân cách nhìn nhau.
"Quái vật nhỏ đâu rồ?"
"Không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-nhan-cach-chinh-van-dang-giam-sat-bon-toi/896856/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.