[Điều đầu tiên mình muốn nói là không biết hồi mình nusi kiểu gì nhìn nhầm chỗ nào mà giờ mình mới phát hiện ra là trước giờ mình đã bị nhầm, Đỗ Tùng Tử trong Raw không không phải là cây tử đằng mà là Cây bách xù và mình đã sửa lại toàn bộ từ đầu đến giờ]
Cuộc sống bây giờ của Tịch Mộ cực kỳ có quy tắc, anh dùng nửa ngày trời quản lý bệnh nhân ở khu mở, nửa ngày ở khu đóng xem bệnh nhân duy nhất của mình. Chờ sau khi kết thúc thời gian làm việc của mình thì anh về lại ký túc xá, gọi điện thoại cho chị của mình, rồi cuối cùng mới chính là thời gian tự do của bản thân.
Có lẽ nhìn thấy anh quá thư thái quá mức, ngay lúc anh muốn bước vào phòng bệnh của Lam Tư Ngộ thì La Trạch kêu anh lại.
"Sao vậy?" Tịch Mộ dừng bước.
La Trạch đưa cho anh một quyển sách thật dày. "Bác sĩ điều trị chính của Lam Tư Ngộ kêu anh đưa em một quyển sách, bảo là lúc rảnh thì đọc sách cho cậu ta để nuôi dưỡng nhân cách."
Tịch Mộ quét mắt một chút lên người La Trạch, người nọ đang cầm một quyển sách. Anh không đồng ý lắm quyết định của anh ta: "Tôi cảm thấy vẫn ổn, muốn bồi đắp ra được một nhân cách lý trí thâm trầm thì có thể cho cậu ta đọc cuốn < Phê phán lý tính thuần túy >, muốn nuôi dưỡng nhân cách theo chủ nghĩa hiện thực lãng mạn thì có sách của Maksim Gorky, nếu thực sự không được thì có Trà Hoa Nữ hay cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-nhan-cach-chinh-van-dang-giam-sat-bon-toi/896846/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.