Bên trong phòng bệnh, một nhóm bác sĩ vậy quanh một đang ngồi trên ghế, chàng thiếu niên bị dây đai cột lại, lưng cậu bị dây đai quấn chặt vào ghế, không thể động đậy. Gượng mặt cậu tinh xảo, trong sáng rực rỡ tựa như một đóa hoa bách hợp nở rộ. Cậu còn có một đôi đồng tử màu hổ phách tuyệt đẹp. Đẹp đẽ là thế, thế nhưng đôi mắt đó vô thần, trống rỗng mà nhìn trần nhà.
Các bác sĩ vội vàng tụ lại một chỗ, líu ra líu ríu. "Sao rồi?"
"Nhất định phải thành công!"
"Lam Tư Ngộ chết rồi sao?"
"Đúng, nó nói trong người nó chỉ có năm nhân cách thôi."
"Nó không nói dối chứ?"
"Nó không nói dối."
"Chúng ta thành công rồi!"
"Bây giờ ở đây là ai?"
"Là kẻ được chúng ta tạo ra kia."
"Tại sao là nó?" Có người không hài lòng, "Nó chỉ được tạo ra để gánh chịu đau khổ của Lam Tư Ngộ thôi."
"Nó là lựa chọn tốt nhất, ngẫm lại những nhân cách khác xem!" Bác sĩ gào to với anh ta.
Âm thanh không ngừng liên tục truyền vào tai chàng trai, lỗ tai cậu giật giật.
Bọn họ ồn ào không nghỉ, bác sĩ đẩy đoàn người đi ra ngoài, sau đó bước đến bên cạnh thiếu niên nọ. Ông cúi đầu, nhìn vào đôi mắt trống rỗng, lên tiếng. "Bọn tôi phải cho cậu cái tên."
Ánh mắt mơ hồ của cậu rốt cục có hồn lại.
Bác sĩ nhỏ giọng nói với cậu: "Bắt đầu từ hôm nay, cậu là Lam Tư Ngộ."
Nó nghe được tên của mình, sợ đến run lẩy bẩy.
Cái tên này giống như một loại nguyền rủa đáng sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-nhan-cach-chinh-van-dang-giam-sat-bon-toi/896837/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.