*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trước cửa nhà có người ngồi, đầu húi cua, tướng mạo thật thà chất phát, hắn nghe thấy tiếng còi xe thì lập tức đứng dậy, cơ thể bày ra, dáng người to lớn, cường tráng khỏe mạnh.
Cố Trường An đem xe dựng bên tường: " Chìa khóa rơi mất à?"
Ngô Đại Bệnh nói: " Không có, tôi quên đem theo."
Cố Trường An lười cùng hắn nói, trực tiếp lấy chìa khóa thải qua cho hắn
Ngô Đại Bệnh cuối đầu mở cửa: " Người nhà đó giả vờ không có ai ở nhà."
Cố Trường An bước qua ngạch cửa: " Nấu cơm trước đi."
Ngô Đại Bệnh biết Cố Trường An một khi đói, tâm tình rất kém, hắn liền đi vào nhà bếp bận việc.
Qua một lát liền có khói dầu từ nhà bếp bay ra.
Ngô Đại Bệnh là con nuôi của Cố gia, chỉ biết hắn họ Ngô, ngoài ra đều không biết gì nữa.
Cố lão đầu dụng tâm lương khổ*, con trai thân thể nhìu bệnh tật, lấy tên Trường An cho cậu là hi vọng cậu có thể suốt đời bình an.
*Dụng tâm lương khổ: nghiêm túc suy nghĩ, dùng hết tâm tư để suy nghĩ cho việc gì đó
Tên của Ngô Đại Bệnh cũng do ông đặt cho, người như tên, hắn từ nhỏ đến lớn chưa đỗ cơn bệnh nào, thân khỏe như trâu.
Tên của hai người nối lại, chính là không có bệnh tật, cho nên một đời bình an.
Cố lão đầu sớm có tính toán, đời của con trai còn dài, việc làm còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-nguoi-noi-doi-sao/168881/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.