Sông Bảo Đới sau mùa thu, mặt sông như tấm dải lụa, dòng nước chảy êm đềm ra xa.
Thanh niên tóc đen cầm cần câu cá, ngồi nghiên ở dưới góc cây bên sông, bên chân cậu đặt một sọt cá, trống không chưa có con nào.
Ở nơi không xa, người trung niên đem cá bỏ vào sọt, rửa tay châm một điếu thuốc, ông quay sang nhìn.
Thân hình thiếu niên cao cao, ngũ quan thanh tú, sắc mặt trắng xanh gần như trong suốt, môi cũng không có huyết sắc, bệnh tình trầm trọng, như tùy thời ngất xỉu.
Lúc người trung niên đến đây, thanh niên đã ở đó rồi, đến bây giờ, sọt cá của ông đã đầy, sọt của đối phương lại không có một con.
Nhưng ông cũng không một chút xem thường nào, mà còn rất bội phục và khó bề tưởng tượng.
Bởi vì chính mắt người trung niên nhìn thấy thanh niên kia liên tiếp nhấc cần, mỗi lần đều có cá cắn câu, nhưng cậu đều đem mấy con cá câu được thả về sông, như vậy câu thả một hồi, không ngừng lập lại hơn nữa ngày.
Không biết rốt cuộc là câu cái gì, hay là không có gì làm, ở đây câu cá tìm niềm vui.
Người trung niên thấy cậu thanh niên câu lên một con cá diếc gần nữa ký, xong tùy tay thả vào sông, ông lắc đầu chép miệng, một lần hiện tượng rỡ câu cũng không, sao có thể làm được? thật là kỳ diệu.
Người trung niên muốn đi lại gần giao lưu, muốn xin một chút chỉ dạy kỷ xảo, nhưng không biết phải làm sao, ông không dám đến gần.
Một tiểu bối xem rất là yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-nguoi-noi-doi-sao/168880/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.