Hai chiếc siêu xe lẳng lặng dừng lại trước cửa lớn của bệnh viện, một chiếc là Maybach màu đen, chiếc còn lại là Rolls-Royce màu trắng.
Vào giai đoạn Chúng Sâm hấp hối, giãy giụa, chiếc Rolls-Royce này đã thế chấp cho ngân hàng, đêm nay là lần cuối Lệnh Văn Sâm ngồi chiếc xe này, ngày mai ngân hàng sẽ thu hồi nó.
Giữa tháng 5, đêm khuya gió thổi hơi lạnh, Lệnh Điềm chỉ mặc một chiếc váy dài không tay chiết eo, bị gió đêm thổi một cái, cánh tay lập tức nổi lên một tầng nổi da gà.
Lệnh Văn Sâm thấy thế vội vàng cởi áo khoác của mình ra, đang muốn choàng lên cho con gái thì một kiện áo khoác tây trang màu đen đã nhanh chân đến trước.
Áo khoác tây trang phẳng phiu choàng trên vai, mang theo nhiệt độ cơ thể cùng với mùi hương tuyết tùng của người đàn ông. Lệnh Điềm ngước mắt nhìn Phó Trầm Nghiên, ánh mắt mềm mại như nước, hai má lúm đồng tiền nhỏ hiện rõ.
Lệnh Văn Sâm và Tống Thư Uyển liếc mắt nhìn nhau một cái, ông yên lặng mà mặc áo khoác vào.
Lệnh Điềm dùng tay kéo sát áo khoác lại một chút, xoay người nhìn Lệnh Văn Sâm cùng Tống Thư Uyển nói: “Cha mẹ, hai người mau về nhà thôi, không cần lo lắng cho con.”
Vợ chồng Lệnh thị trong lòng chua xót, rồi lại bất lực. Tống Thư Uyển lo lắng mà duỗi tay ôm con gái: “Điềm Điềm, con lên xe trước đi, cha mẹ nhìn xong thì sẽ về.”
Lệnh Điềm nhìn thấy trong mắt mẹ mình tràn ngập lưu luyến, nói: “Tối mai con sẽ về nhà ăn cơm.” Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-ngot-ngao/421997/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.