Khi Lệnh Điềm làm xong một loạt kiểm tra đã là đêm khuya tĩnh lặng, ngôi sao như ẩn như hiện treo trên màn trời đen nhánh.
Căn cứ theo phân tích kết quả kiểm tra, vẫn chưa phát hiện mạch máu não của Lệnh Điềm bị tắc nghẽn, xuất huyết hay có vấn đề gì.
Trước mắt y học chưa có phương pháp chữa trị hữu hiệu cho rình trạng ký ức rối loạn. Bác sĩ kiến nghị Lệnh Điềm nghỉ ngơi nhiều hơn, bổ sung dinh ngưỡng, không nên tiến hành kích thích cô mạnh mẽ, dễ gây ra phản ứng ngược.
Thuận theo tự nhiên, nói không chừng rất nhanh là có thể khôi phục bình thường.
Kết quả này làm trong lòng Lệnh Văn Sâm và Tống Thư Uyển như có một tảng đá lớn đè nặng. Thuận theo tự nhiên, thuận theo tự nhiên, tình huống lạc quan nhất là ngay ngày hôm sau Lệnh Điềm sẽ bình thường trở lại.
Nhưng vạn nhất……
Hai người không hẹn mà cùng liếc mắt nhìn Phó Trầm Nghiên một cái.
Phó Trầm Nghiên không nói gì thêm, anh vô cùng bình tĩnh, một đôi mắt đen sâu không thấy đáy, không ai nhìn ra trong lòng anh đang nghĩ gì.
Ba người từ văn phòng bác sĩ quay lại phòng bệnh của Lệnh Điềm, Lệnh Điềm không hỏi bọn họ về kết quả kiểm tra, chỉ hỏi: “Có thể về nhà không?”
Cô không thích mùi nước sát trùng ở bệnh viện, cảm giác lạnh như băng.
Tống Thư Uyển: “Điềm Điềm, bác sĩ kiến nghị con ở lại bệnh viện mấy ngày để quan sát.”
Lệnh Điềm không cho là đúng: “Ở nhà cũng quan sát được mà, nếu con thấy không khỏe thì sẽ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-ngot-ngao/421996/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.