Đường Hi làm bộ bình tĩnh: "Giải thích đi."
Nhưng thật ra trong lòng cậu đang rất vui vẻ.
Nhân viên dọn phân đến rồi, mình biết anh ấy sẽ không cho mình leo cây mà.
1551 cảm nhận được sóng não đang múa loạn trong đầu cậu, nhỏ giọng nói:【Cái con mèo không có tiền đồ.】
Đường Hi không để ý tới nó, giả vờ nghiêm túc nghe Nhiếp Nhung giải thích.
Nhiếp Nhung chỉ cần dăm ba câu là đã nói rõ việc mình bị ám sát trên đường đến, giọng điệu bình thản cứ như là hắn chỉ cứu một con chó nhỏ ở ven đường vậy.
Vậy mà nhân viên dọn phân lại gặp phải thích khách ám sát! Hắn sẽ không bị thương chứ?
Đường Hi lo lắng đến mức muốn bay xuống kiểm tra, nhưng cậu chỉ có thể cao cao tại thượng ngồi trên long ỷ, hất hất cằm tỏ ý tha lỗi khi hắn đến trễ.
Ánh mắt Nhiếp Nhung khóa chặt trên người cậu nhìn cái cằm nhỏ nhắn kia, con ngươi hắn bỗng tối sầm, rõ ràng hành động của hoàng đế nhỏ vô cùng vênh váo nhưng lại không khiến người ta chán ghét.
Thậm chí còn làm cho người ta dâng lên ý muốn bắt nạt, muốn nhìn thử xem biểu tình huênh hoang tự đắc kia có thể biến thành kinh sợ được hay không.
Chỗ ngồi của Nhiếp Nhung rất gần với hoàng đế nhỏ, đối diện với Thẩm Hành.
Khi Nhiếp Nhung ngồi xuống, Thẩm Hành ở xa xa nâng chén rượu lên chào hỏi hắn nhưng hắn không đáp lại, vờ như không nhìn thấy.
Thẩm Hành cũng không giận, không chút lúng túng bình tĩnh tự mình uống hết chén rượu đó.
Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-meo-con-cung-cuu-vot-vai-ac/1117460/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.