Trên chiếc ghế dài bằng gỗ đàn hương, một nam nhân có dáng người mảnh khảnh tuấn tú đang nằm yên lặng ở đó. Hắn ta mặc trên người một chiếc trường bào màu xanh nhạt, bên trên có thêu hoa văn đám mây, trên eo có đeo thắt lưng bằng ngọc bích.
Đôi mắt dài hẹp khẽ nhắm lại, đôi môi mỏng có phần hơi nhợt nhạt, lộ ra vẻ ốm yếu.
Sợ nước đã nguội, Tú Nguyệt đổi một bình nước nóng khác đưa tới cho hắn, sau đó nàng lại đi tới chậu than lấy thêm than cho vào để không khí được ấm thêm.
Lúc này, ở trên ghế, nam nhân kia đã đứng dậy.
Gió lạnh bất ngờ thổi vào trong phòng khiến Tú Nguyệt rùng mình.
Nàng xoay người, thấy chủ tử muốn mở cửa, trong lòng căng thẳng, lập tức chạy đi lấy áo choàng khoác lên vai hắn.
"Điện hạ, bên ngoài trời lạnh, ngài cẩn thận một chút."
Phó Cảnh Dực một tay cầm bình nước nóng, một tay vươn ra hứng vài bông tuyết, nhiệt độ trong lòng bàn tay hắn rất lạnh, phải mất một lúc những bông tuyết mới có thể tan ra.
Dưới mặt đất, tuyết đã rơi trắng xóa, trong một khoảnh khắc hắn vô tình nhìn xuống dưới chân cảm thấy dường như toàn bộ những đám mây ở trên trời đã bị rơi xuống đất, và lúc này hắn như đang đứng giữa những đám mây.
"Có phải xe ngựa của Thái tử đã tiến vào Kim Lăng thành?" Hắn hỏi.
Đứng phía sau hắn một bước chân, Tú Nguyệt cúi đầu: "Hồi bẩm Điện hạ, chắc là đã trở về từ một canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-hoang-hau-co-muon-hoi-cung-khong/2553016/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.