"Ta từng tận mắt nhìn thấy sư phụ gi.ết sư tỷ khi tỷ ấy muốn chạy trốn........Vì vậy ta tự nói với bản thân mình, ta phải trở nên mạnh hơn, rồi một ngày nào đó ta sẽ không e ngại sư phụ, ta không muốn sống trong cảnh lo sợ bị uy hiếp suốt một đời."
"......... "
" Tần Thừa Trạch là chủ nhân của ta, hắn là ngoại lệ với sư phụ, hắn là người duy nhất có thể cứu mạng ta."
"........... "
"Vì vậy ta đã câu dẫn hắn."
Nói xong nàng khẽ mỉm cười dường như đang tự giễu bản thân mình.
Tiểu Vũ trầm mặc một lúc lâu rồi chậm rãi nói: "Ngươi không sai."
Thanh Từ với tay lấy bình rượu, một hơi uống cạn đến tận đáy, nhưng nàng uống nhanh quá nên một chút rượu đã tràn ra khỏi miệng, mùi rượu lan tỏa trong không khí, nàng giơ tay áo lên lau đi.
"Ta đã tưởng rằng giữa ta với hắn, ta là thợ săn nhưng hóa ra, hắn chẳng qua chỉ muốn ta trở thành cây đao trong tay hắn, để hắn dễ dàng sai khiến hơn mà thôi."
"......... "
Sau đó........hắn nở một nụ cười với ta, ta liền vì hắn mà không quan tâm đến sống ch.ết của bản thân."
Thanh Từ lại thò tay lấy bình rượu, lắc lắc đổ ra nhưng lúc này trong bình rượu đã không còn một giọt nào nữa rồi.
Nàng tức giận ném nó xuống đất, sau đó lại dùng chân đạp nát nó, "Mẹ kiếp!"
Tiểu Vũ vội vàng đỡ lấy người nàng, "Ngươi uống say quá rồi, chúng ta về phòng thôi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-hoang-hau-co-muon-hoi-cung-khong/2552994/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.