Lam Vũ Khiết về nhà rồi,trở lại cảng tránh gió duy nhất của cô.
Đối mặt với câu hỏi của ba mẹ, cô chỉ cười cười cho qua, đối với chuyện đã xảyra với mình, cô thật sự nói không nên lời, là cô dại, là cô ngu xuẩn, không nêntin tưởng lời hứa hẹn thiên trường địa cửu của Lục Tình Xuyên, nay tự nhận quảđắng, cô không còn mặt mũi nào để kể khổ với ba mẹ.
Hôm nay, cơn nôn nghén lại đang ép buộc cô, cô tránh trong toilet, ói lên óixuống, khuôn mặt gầy chỉ còn lớn cỡ bàn tay, cô suy yếu ngồi ở trên sàn nhàlạnh lẽo, đầu dựa vào cửa, thẳng đến khi cảm giác muốn ói bình thường lại, cômới rửa mặt, lên tinh thần đi ra ngoài.
Vừa mở cửa, mẹ cô đã chờ ngoài cửa, sau khi đau thương nhìn cô một cái, chợtkéo tay cô, hai mẹ con cực kỳ nhanh đi vào phòng, thuận tay đóng cửa phòng, mẹđè thấp tiếng nói hỏi: “Vũ Khiết, đã xảy ra chuyện gì? Vì sao con không nói?Con còn muốn giấu giếm mẹ bao lâu?”
“Mẹ...” Lam Vũ Khiết sửng sốt, toàn bộ lời nói nghẹn ở cổ họng.
Lam mẫu giữ chặt tay cô, “Nói cho mẹ biết, con mang thai có phải không? Ngườikia biết không?”
Trở tay không kịp nhìn mẹ, cho dù Lam Vũ Khiết đã nói với chính mình không cầnkhóc vì Lục Tình Xuyên nữa, nhưng đối mặt với câu hỏi của mẹ, cô vẫn rơi lệ.
“Nói chuyện a, mẹ đang hỏi sao con không nói? Có phải người kia bội tình bạcnghĩa với con hay không?”
Cô vẫn không nói gì, chỉ có rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-em-phai-ga-cho-anh/1923906/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.